Chịu tội
Cơ thể vật chủ của Người truy tìm tên là Lacey; một cái tên thanh nhã, mềm mại, và nữ tính. Lacey. Theo ý tôi thì nó cũng không thích hợp giống kích cỡ của cô ta. Giống như đặt tên cho một cái hố là Mịn như tơ vậy.
Lacey cũng lắm lời như Người truy tìm – và vẫn là một kẻ hay phàn nàn. “Các bạn phải tha thứ cho tôi vì tội cứ nói mãi không ngừng,” cô ta khăng khăng, không cho chúng tôi một lựa chọn nào khác. “Tôi đã ở trong đó gào thét hàng năm trời và không bao giờ được tự mình nói. Tôi có quá nhiều chuyện cần nói đã bị tích trữ lại.”
Chúng tôi thật may mắn làm sao. Tôi gần như có thể thấy vui mừng khi được đi ra.
Để trả lời cho câu hỏi lúc trước của tôi, không, khuôn mặt đó không hề bớt đáng ghét với một tri giác khác đằng sau nó. Bởi vì rút cuộc thì tri giác đó cũng không mấy khác biệt.
“Đó là lý do tại sao chúng tôi không thích cô,” cô ta bảo tôi ngay đêm đầu tiên, không hề thay đổi cách dùng thì hiện tại hay đại từ số nhiều. “Khi cô ta nhận ra rằng cô đang lắng nghe Melanie y như cô ta đang lắng nghe tôi, cô ta sợ chết khiếp. Cô ta nghĩ cô có thể đoán ra. Tôi là bí mật sâu thẳm nhất, tối tăm nhất của cô ta.” Một tiếng cười chói tai. “Cô ta không thể bắt tôi im miệng. Đó là lý do tại sao cô ta trở thành một Nguời truy tìm, bởi vì cô ta hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-chu/2244298/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.