Sau khi tạm biệt Dĩ Quân, Tuyết Ngôn trở vào nhà. Thấy mẹ đang ngồi cô cũng khá ngạc nhiên.
Thường giờ này bà ấy không bao giờ có mặt ở nhà, chủ yếu là giam thân ở sòng bạc thôi.
' Dĩ Quân về rồi à '. Bà Lệ Chi nhìn ra phía ngoài cửa.
Thật ra, bà ta cũng đã thấy nhưng chỉ vờ hỏi thôi.
' Vâng, anh ấy còn có công việc không thể ở lại được '. Cô nhận thấy mẹ mình hôm nay rất lạ, ngay cả thái độ và lời nói đều nhẹ nhàng, nhã nhặn.
' Được rồi, con mau nghĩ ngơi sớm đi '. Bà ta nói rồi cũng đứng dậy đi vào phòng bỏ lại cô ở đó với một dấu chấm hỏi.
Nếu giống như suy nghĩ của cô thì bà ấy thay đổi thật rồi. Điều này làm cô rất mừng vì có thể bớt đi một gánh nặng trong đầu.
Mỗi khi nhìn thấy cô là bà ấy lại ép buộc cô để đưa tiền đi cờ bạc. Biết là đưa tiền không phải là cách hay có thể càng lún sâu vào con đường đó mãi không có lối thoát.
Nhưng bà ấy lại dùng Dĩ Quân ra uy hiếp cô cũng đành bất lực mà xuôi theo yêu cầu quá đáng của mẹ mình.
Giờ bà ấy chẳng những không nhắc đến chữ tiền ngược lại còn hỏi thăm đến Dĩ Quân làm cô không khỏi xúc động.
...
Tư Châu đặt chân đến sân bay để sang Pháp.
Cô ngồi cả buổi chỉ để đợi Hàn Tiêu. Vì nôn nóng mà cô đến đây rất sớm, nhìn vào đồng hồ cũng sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-can-ly-tri-de-yeu-em/3573643/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.