' Alo... '.
Thế Bân buồn rầu quăng điện thoại sang một bên.
Reng
Tiếng chuông lại một lần nữa vang lên, anh vơ tay lấy lại nhưng không nhìn vào màn hình.
' Alo... '.
' Giám đốc Cao... '. Giọng của cô khá vội vàng.
' Tư Châu, sao em lại đột nhiên ngắt máy '. Nghe tiếng cô, cậu vui mừng mà nói một tràn.
' Em xin lỗi... Trưa em có việc rồi, em hẹn anh khi khác nhé! '.
' Có việc gì gấp lắm sao? '. Chuyện gì mà quan trọng hơn cả việc đi ăn với mình, cậu thật sự muốn biết.
' Chủ tịch giao cho em nhiều bản thiết kế bị lỗi không được thông qua để em ghi ra hết lỗi sai và chỉnh lại hết tất cả '. Cô vẫn còn rất đang bức xúc với Dĩ Quân.
' Được rồi, mang xuống đây anh làm phụ cho '. Tưởng là chuyện gì khó khăn, cậu không thể thiết kế chứ khả năng quan sát, đánh giá thì đó là nghề của cậu mà.
' Như vậy có làm phiền Giám đốc không ạ! '. Lời hứa chưa thực hiện, lại còn phải nhờ anh ấy giúp đỡ, cô cũng cảm thấy ngại.
' Có gì đâu chứ, giúp em là điều anh nên làm '. Cậu chỉ nói hết những gì trong lòng.
' Cảm ơn anh... '. Thật là, ở đây chỉ có Giám đốc Cao là thật sự quan tâm đến mình, cô rất cảm động. Không có gì để báo đáp, chỉ nói ra lời cảm ơn chân thành.
' Khách sáo nữa rồi, giờ nghĩ trưa em đem xuống chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-can-ly-tri-de-yeu-em/3573639/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.