Mặc cho hai người kia tìm kiếm, Hàn Tư Châu nấp vào tảng đá gần vị trí của Tuyết Ngôn và Dĩ Quân.
Cô lấy hết can đảm để ở lại nhưng nhìn hai người họ âu yếm như vậy cô biết mình cũng nên dừng lại thứ tình cảm không được người khác đền đáp này rồi.
Do không cẩn thận chân cô bị thương lúc ra về.
Nhưng cô không màn quan tâm đến, trái tim Tư Châu còn đau gấp mấy lần vết thương ngoài da kia.
Tư Châu thấy hai người họ nắm tay nhau đi trên biển, dần khuất xa với tầm mắt thì cô cũng đứng lên và rời đi.
Mối tình đơn phương này cô sẽ gửi sóng cuốn đi. Tình cảm trong lòng sẽ kép chặt vào trái tim nồng ấp.
Năm năm qua đã khép lại bằng một giọt nước mắt chúc phúc. Tuy hòa lẫn vào nước biển nhưng vẫn động lại bên má của người thiếu nữ.
Chúc anh mãi mãi hạnh phúc!
...
Hứa Tuấn Khải gương mặt cau có suốt đoạn đường đi.
Thì ra người cứ ngỡ vừa nhìn đã yêu chính là người anh Dĩ Quân nói muốn ra mắt gia đình.
Nói cách khác đó là chị dâu tương lai của cậu.
Đó giờ cậu tán gái không ai mà không đổ. Nào ngờ giờ đây lại phải gặp cú sốc đầu đời, tức đến độ không còn biết từ nào để diễn tả.
Mã Đệ thì ngồi cười như được mùa.
' Thôi, cô gái kia là vợ tương lai của anh cậu từ bỏ cái tình cảm vừa chớm nở kia là vừa '. Khi có cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-can-ly-tri-de-yeu-em/3573635/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.