Lý Huyên từ từ thu tay lại.
Hình như chuyện này không giống với tưởng tượng của cậu lắm.
Trong tiếng bàn tán xôn xao, Tạ Lương cắn răng nghiến lợi nhìn Tô Hạnh Xuyên và Lý Huyên, tức đến nỗi tăng xông, "Hai người các cậu ——"
Lý Huyên tỏ vẻ vô tội, đôi mày thanh tú nhíu lại, tràn đầy nghi hoặc nhìn hắn, Tạ Lương lắp bắp "cậu cậu cậu" nửa ngày, quả thực không biết nên mắng gì, chỉ có thể tủi thân ngồi xổm trước mặt Tiết Ninh Tử, tội nghiệp nắm chặt tay cô rồi thấp thỏm nói: "Bà xã, em đừng nghe cậu ta nói bậy, tụi mình đã bên nhau năm năm, anh là người thế nào em biết rõ nhất mà!"
Lý Huyên hơi dao động nhưng vẫn chấp pháp vì công lý: "Anh chính là......"
Tạ Lương tức giận nghiến răng nghiến lợi: "Cậu còn dám nói nữa à!!"
Tiết Ninh Tử sợ mất mặt nên giơ tay kia lên che mặt.
Tạ Lương chỉ vào Tô Hạnh Xuyên và Lý Huyên, khóc lóc kể lể: "Hai người họ giận nhau, tai bay vạ gió, anh là trai thẳng vô tội mà!"
Tiết Ninh Tử hít sâu một hơi: "Nói nhỏ lại cho em."
Tạ Lương ôm Tiết Ninh Tử, vùi mặt vào vai cô rồi tủi thân nói: "Không được, em nhất định phải nghe anh giải thích, bà xã, anh là trai thẳng trăm phần trăm thật đó!"
Người xung quanh vẫn đang hóng hớt xem kịch.
Tiết Ninh Tử: "......"
Lý Huyên ngơ ngác nhìn Tạ Lương và Tiết Ninh Tử.
Cậu rất hoang mang.
Vì ngày hôm nay, cậu đã cố ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-trung-phong-kham-nam-khoa-cua-tinh-cu/3546723/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.