Lý Huyên đẩy Tô Hạnh Xuyên ra rồi hốt hoảng bỏ đi.
Môi vẫn còn run nhẹ.
Cậu dựa vào vách thang máy, cả người nhịn không được run rẩy, bảy năm trước đối mặt với trai thẳng Tô Hạnh Xuyên, cậu vẫn có thể mạnh dạn hôn anh, bảy năm sau lại chỉ muốn trốn chạy.
Bảy năm thật sự đã thay đổi quá nhiều.
Từ Chính Đông vừa về đến cổng nhà thì bị cuộc điện thoại của Lý Huyên gọi đi.
Hai mươi phút sau, Từ Chính Đông tìm được Lý Huyên rơm rớm nước mắt ở đầu khu Tân Thần, anh vội vàng xuống xe, đi đến trước mặt Lý Huyên rồi cúi người hỏi: "Tiểu Huyên, có chuyện gì vậy?"
Rõ ràng anh đã nghe thấy tiếng hôn nhau trong điện thoại.
Hôn cực kỳ cuồng nhiệt, Từ Chính Đông rất có kinh nghiệm trong chuyện này.
Nghe xong anh hiểu ra ngay, thế là thức thời cúp máy, trên đường nhịn không được cảm khái: Chẳng biết con heo từ đâu tới mà ủi cây cải nhà mình đến tận hai lần.
Ai ngờ gương vỡ chưa lành mà Lý Huyên đã khóc đỏ cả mắt. Từ Chính Đông đỡ cậu dậy, "Ai bắt nạt cháu?"
Lý Huyên lắc đầu nguầy nguậy.
Lý Huyên không thể tin được những gì mình làm, cậu biết rõ Tô Hạnh Xuyên có người yêu mà vẫn hôn anh.
Nếu bảy năm trước làm chuyện này, cậu sẽ không mấy để tâm, nhưng cậu đã không còn là Lý Huyên bảy năm trước nữa. Cậu biết sự vô lễ, ngây thơ và bốc đồng của mình mang đến rất nhiều phiền toái, vì vậy tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-trung-phong-kham-nam-khoa-cua-tinh-cu/3546711/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.