Lý Huyên quay người đi lướt qua Tạ Lương.
Tạ Lương kinh ngạc nhìn cậu ra khỏi phòng bệnh, chỉ tay theo rồi líu lưỡi nói với Tô Hạnh Xuyên: "Đẹp ghê luôn, đẹp đến nỗi không phân biệt được nam hay nữ, làm đàn ông tiếc thật đấy, nếu ghép gương mặt này vào một thân hình mỹ nữ, chắc người theo đuổi cậu ấy xếp hàng từ đây tới trung tâm thành phố luôn quá."
"Hồi xưa người theo đuổi cậu ấy cũng không ít đâu."
Còn chưa dứt lời thì Tạ Lương đã kịp phản ứng: "Là sao? Các cậu quen nhau hả?"
"Bạn trai cũ đấy."
Tạ Lương lảo đảo lùi lại, lưng va vào cửa: "Hèn gì...... Giờ tôi đã hiểu tại sao cậu nhớ mãi không quên mối tình đầu rồi."
Hắn giơ ngón cái lên với Tô Hạnh Xuyên: "Mắt nhìn người chuẩn đấy."
Tô Hạnh Xuyên cười một tiếng.
"Nhưng lúc nãy cậu ấy nói không được thì làm 0 là sao?" Nghĩ ngợi một hồi, Tạ Lương bỗng trố mắt nhìn Tô Hạnh Xuyên từ trên xuống dưới, "Không thể nào, cậu ——"
"Xéo." Tô Hạnh Xuyên phun ra một chữ.
Tạ Lương cười vang, sực nhớ mình đang ở bệnh viện nên đành nín lại, còn không quên hỏi: "Sao rồi? Có đau lắm không?"
"Hơi hơi."
Sắc mặt Tô Hạnh Xuyên khá kém, Tạ Lương cũng không muốn giậu đổ bìm leo trêu chọc anh vào lúc này.
"Gần đây áp lực công việc của cậu đúng là lớn thật," Tạ Lương ngồi cạnh giường thở dài: "Tôi đã bảo cậu đừng cố giành dự án Trung Tấn kia nữa mà cậu cứ đòi làm. Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-trung-phong-kham-nam-khoa-cua-tinh-cu/3546704/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.