🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đại môn vừa mở ra, Thôi Hi lập tức ngừng lại, nước mắt rưng rưng, co lại một nghẹn hút lấy cái mũi.



Thôi Hành trầm mặt, vốn định giáo huấn nàng một chút. Nhưng chỉ vừa ra khỏi cửa, bị ánh mắt rưng rưng của tiểu nữ nhi nhìn qua, hắn lập tức thấy mọi khí thế tiêu tan.



Hai cha con nhìn nhau một lát, cuối cùng Thôi Hành là người đầu tiên cúi đầu, ôm Thôi Hi lên đùi, dùng tay lau lau nước mắt cho nàng: "Thấy ác mộng hả?"



Thôi Hi vừa nghe, nước mắt lạch cạch gật đầu, duỗi tay nhỏ ôm chặt lấy cổ Thôi Hành: "Cha, sợ."



"Để cha biết, làm cái gì ác mộng?" Thôi Hành kiên nhẫn hỏi.



"Cha, đi, nương thân, đi..." Thôi Hi còn chưa đầy một tuổi, nói chuyện chưa lưu loát, chỉ biết y y nha nha đưa tay loạn xạ khoa tay.



Thôi Hành nhìn chằm chằm vào những động tác vụng về của nàng, suy đoán hỏi: "Hi Hi sợ cha và a nương không muốn các ngươi rồi hả?"



"Ân." Thôi Hi nặng nề gật đầu.



Thôi Hành cười, xoa đi lệ trên mặt nàng: "Cha và nương thân sao lại không muốn Hi Hi chứ? Cha ở đây, không sợ."



Thôi Hi lúc này mới ngừng khóc, nhưng hai tay vẫn nắm chặt cổ áo Thôi Hành.



Sau khi an ủi xong, Thôi Hành lại nhìn về phía Thôi Quân: "Còn con, có sợ không?"



"Không sợ." Thôi Quân nhíu mày, đưa tay ôm chặt lấy phụ thân, "Muội muội đần."



Thôi Hi nghe xong, tức giận đến quai hàm đều phồng lên: "Ca ca, xấu."



"Muội muội đần."

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-nham-long-chim/3737342/chuong-121.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.