Tuyết Y đôi khi thật đáng ghét Thôi Hành, bộ dạng luôn tính toán kỹ lưỡng, cao cao tại thượng.
Có điều, nàng chẳng thể kiềm chế nổi chính mình, lần lượt bước vào bẫy của hắn. Đến đêm nay, tận sâu trái tim nàng cũng bị hắn lột trần mọi thứ tình ý.
Càng nghĩ, Tuyết Y càng khó chịu, cúi thấp đầu, trong lòng vừa xót xa vừa tê tái.
Tình Phương đứng ở đầu ngõ, đến giờ mới hiểu ra tất cả đều là mưu kế của nhị công tử. Nàng hoảng hốt, cúi đầu nhận lỗi: "Là nô tỳ sai, nô tỳ không nên xúi giục nương tử."
"Nhị biểu ca, nàng chỉ làm theo lời ta, ngươi đừng trách nàng..." Tuyết Y nắm chặt cổ áo Thôi Hành, cũng vì Tình Phương mà cầu tình.
Thôi Hành nắm tay Tuyết Y, nhàn nhạt liếc nhìn Tình Phương: "Chỉ lần này thôi, lần sau không thể như vậy nữa."
"Đa tạ công tử, nô tỳ không dám làm nữa." Tình Phương cúi đầu liên tục.
Thôi Hành không nói thêm gì, chỉ kéo Tuyết Y lên xe ngựa, hướng về Quang Đức phường mà tăng tốc. Dù mới bị thương, tinh thần hắn hôm nay lại cực kỳ tốt, bước chân cũng nhanh hơn.
Tuyết Y đứng sát bên hắn, rõ ràng cảm nhận được bàn tay nóng bỏng của Thôi Hành đang ôm eo mình. Ánh mắt hắn nhìn nàng cũng cháy bỏng, như muốn thiêu đốt.
Tuyết Y vội quay đi, da đầu hơi run rẩy, cảm giác đêm nay sẽ chẳng yên bình như vậy.
Quả nhiên, vừa vào cửa, Thôi Hành liền ra lệnh cho đám nữ sử: "Tất cả lui ra."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-nham-long-chim/3732653/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.