Nếu sớm biết chiếc vòng tay sẽ được sử dụng trên người nàng, Tuyết Y lúc đó nhất định sẽ không chọn món đồ này, cho dù có phải là chọn một cái ngọc bội.
Thôi Hành vẫn không buông tha, hạ giọng ghé sát tai nàng: "Tại sao không nói gì?"
Tuyết Y khó lòng trả lời, chỉ quật cường nhìn ra ngoài cửa sổ: "Không nghĩ gì cả."
"Không nhớ vì sao ngươi đỏ mặt à?" Thôi Hành nắm cằm nàng quay lại.
Tuyết Y không thể không mở miệng, nhỏ giọng nói: "Nghĩ đến ngươi."
"Nghĩ đến ta ở chỗ nào?" Thôi Hành lại hỏi.
Tuyết Y lúc này không biết làm thế nào để trả lời.
Thôi Hành thấy mặt nàng đỏ như gấc, lại tiếp tục truy vấn: "Vậy ngươi cố ý mua cái này chứ?"
"Không phải!" Tuyết Y vội vàng giải thích, "Thật sự không có món nào tốt hơn, bạc vừa đủ, ta liền mua."
"Bạc vừa đủ? Vậy là đang gạt ta?"
Ánh mắt Thôi Hành chợt thay đổi, nắm chiếc vòng tay trên cổ tay chậm rãi hạ xuống, làm cho nàng cảm thấy khó chịu.
Tuyết Y kinh ngạc trừng mắt nhìn hắn, nhưng không thể không cắn chặt môi dưới: "Ta không có."
"Không phải chỉ là lời nói thôi sao?"
Thôi Hành trong mắt ngập tràn nụ cười, nhưng tay hắn thì lại không có ý tốt như vậy.
Chiếc vòng tay thật sự không đủ tinh xảo, hạt gỗ đàn hương có lớn có nhỏ, gập ghềnh không đều.
Những hạt mộc châu lướt qua, khiến Tuyết Y không thể không nắm chặt bệ cửa sổ.
"Đây đã là chuỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-nham-long-chim/3729428/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.