"Lục nương tử, ngài lại tới sao?" Chưởng quỹ của cửa hàng nhạc cụ dẫn nàng vào. "Ngài tới không đúng lúc lắm, Vương Cảnh vừa ra ngoài một chuyến, sau khi trở về không biết sao tự dưng lại sốt cao, suốt ngày đêm nói mê sảng, giờ thì chắc không thể ra tiếp đãi ngài."
"Như thế nào lại sốt cao?" Tuyết Y ngạc nhiên.
Nhưng khi nghĩ lại, nàng cũng không thấy lạ. Thời tiết lạnh như vậy, sức khỏe của hắn có lẽ không tốt lắm.
"Ta đi xem một chút." Nàng nhấc váy lên, bước lên lầu.
Dù sao, đây chỉ là một cửa hàng nhỏ, nơi ở của Vương Cảnh có phần đơn sơ. Lầu trên chỉ có một gian phòng chật hẹp chứa đủ thứ đồ vật, khắp nơi trên nền đất là gỗ vụn, chỉ vừa đủ cho một người nằm xuống.
Còn lại thì thật khó mà tìm thấy chỗ để đặt chân.
Tuy nhiên, có vẻ như hắn là một người yêu thích sự nhã nhặn. Ngôi nhà nhỏ này không lớn, tuy đồ đạc nhiều nhưng được sắp xếp rất ngăn nắp, bên trong cũng không có mùi khó chịu.
Tuyết Y chú ý thấy hắn thậm chí còn để một khối xoa dây đàn bên giường, dùng hương liệu và mùi gỗ thơm ngát để che đậy mùi thuốc.
Vương Cảnh, có lẽ gia thế trước đây của hắn cũng không đơn giản như hắn từng nói.
Khi Tuyết Y đến gần, hắn vẫn đang mê man. Mồ hôi lạnh ứa ra trên trán, miệng không ngừng nói mớ.
Tuyết Y cố gắng lắng nghe, nhưng lại không nghe rõ.
Chưởng quỹ nói thêm cho nàng: "Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-nham-long-chim/3728166/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.