"Cưỡng cầu cái gì?" Thôi Hành nói nhẹ nhàng, "Xem như là ta cho ngươi dưỡng sinh thôi."
Hắn vừa nói vừa liếc nhìn xuống n.g.ự.c nàng.
Tuyết Y vội vàng khoanh tay ôm lấy ngực, kiên quyết từ chối: "Ta đã có đủ tiền để sống."
"Đừng bướng bỉnh nữa."
Tay Thôi Hành đang buộc dây thắt lưng bỗng khựng lại, giọng nói của hắn trở nên trầm hơn.
"Ta đã nói là không cần." Tuyết Y ngoan cố quay đầu đi, "Ta không thiếu tiền, của hồi môn của mẫu thân vẫn còn ở Giang Tả, chưa mang đến, đủ để ta chi tiêu."
"Mẫu thân ngươi chẳng qua là một nữ nhân nhà nghèo, có thể có bao nhiêu của hồi môn?"
Giọng nói của Thôi Hành lạnh nhạt, không chút nể mặt mà vạch trần sự cứng cỏi của nàng.
"Ta còn có phụ thân." Tuyết Y vẫn quay mặt đi, không nhìn hắn.
Thôi Hành cười nhạt: "Phụ thân ngươi đã cưới thêm Vệ thị, ngay cả chính mình còn sống dựa vào nhà họ Vệ, ngươi nghĩ ông ấy có thể cho ngươi được gì?"
"Ngươi..." Tuyết Y nghẹn lời, không thể nói tiếp, "Ngươi đã biết hết rồi, tại sao còn hỏi ta?"
"Chẳng lẽ không phải là sự thật?"
Thôi Hành ngẩng đầu, gương mặt vẫn vô cảm, không chút biểu lộ.
Tuyết Y vốn đã biết gia cảnh của mình phức tạp, thân phận xấu hổ, nhưng bị hắn thẳng thừng vạch ra như vậy khiến nàng vô cùng khó xử.
Thời đó, phụ nữ được coi trọng nếu có của hồi môn dày dặn. Còn những người như nàng, không có của hồi môn, sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-nham-long-chim/3727465/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.