Đã là chạng vạng tối, hoàng hôn nặng nề buông xuống, ánh sáng trong xe càng thêm ảm đạm.
Thôi Hành ngồi tựa lưng vào cửa sổ, cả người chìm trong bóng tối, Tuyết Y hoàn toàn không thể thấy rõ thần sắc của hắn.
Nàng chỉ cảm nhận mơ hồ rằng đôi mắt kia dường như có chút âm trầm, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Tuyết Y khẽ cuộn tròn đôi tay, môi mím lại, giọng nói mang chút bối rối: "Nhị biểu ca, cớ gì lại nói như thế? Ta... Ta đã làm gì đắc tội với biểu ca sao?"
Giọng nàng nhẹ nhàng, mềm mại, ánh mắt lấp lánh sự hoang mang khi ngước nhìn hắn.
Thôi Hành nhìn nàng, đôi mắt cẩn thận từng chút một, chợt thấy nghẹn lời.
Vị biểu muội này, tuy có chút mưu mô, nhưng từ việc nàng vì tạo ấn tượng tốt mà tự mình đụng trán, lại còn thức đêm chép tranh với những thủ đoạn vụng về này, xem ra nàng căn bản chẳng biết cách nào để chọc giận người khác.
Thôi Hành cẩn thận suy nghĩ, với tuổi của nàng, có lẽ nàng chưa từng gặp qua nhiều nam nhân. Vì thế, ngay lần đầu tiên nhìn thấy hắn, nàng liền có chút hướng về phía hắn, rồi khi gặp Lý Như Phong lại cảm thấy đó là người tốt để tiếp cận.
Nàng hoàn toàn không hiểu được những toan tính sâu xa trong lòng nam nhân.
Thôi Hành để hai tay thoải mái đặt trên gối, hơi nghiêng người về phía trước mà không trả lời.
Tuyết Y chờ đợi mãi vẫn không thấy hắn đáp lời, càng thêm lo lắng. Suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-nham-long-chim/3721897/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.