Nếu không phải vì tình cờ phạm vào điều cấm kỵ, Tuyết Y e rằng cả đời cũng không ngờ đến sự mục nát và hoang tàn ẩn sâu bên trong gia tộc danh giá mà nàng luôn nghĩ là ngăn nắp, giàu sang.
Phía trên đỉnh đầu, từng tầng mạng nhện dày đặc kết lại, phía dưới chân là đống củi mục nát, bốc lên mùi ẩm mốc khó chịu. Nàng bị trói chặt vào cột, không thể nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn con nhện to lớn đang nhả tơ bạc.
Từng sợi, từng sợi tơ từ trần nhà rơi xuống, tựa như sắp giăng kín mái tóc khô xác của nàng.
Con nhện với những chiếc chân lông lá đang cử động, đôi càng không ngừng cọ xát. Chỉ trong chớp mắt nữa thôi, nó sẽ đáp xuống đỉnh đầu của nàng. Tuyết Y nín thở, chuẩn bị tâm lý để chịu đựng cơn ghê tởm, như cách nàng đã quen với việc cam chịu trong cuộc đời.
Nhưng điều kinh khủng mà nàng mong đợi lại không xảy ra...
Đại môn "phanh" một tiếng bật mở.
Ánh sáng từ bên ngoài ập vào như dòng thác, chiếu sáng khắp căn phòng tối tăm. Con nhện khổng lồ nghe thấy tiếng động, "vút" một cái, thu tơ và rút nhanh lên trần nhà, như thể nó cũng hiểu rằng kẻ vừa tới còn đáng sợ hơn cả chính nó.
Tuyết Y, sau nhiều ngày không thấy ánh mặt trời, bị luồng sáng chói mắt chiếu thẳng vào, vội vàng nghiêng đầu, nhắm chặt mắt lại vì quá khó chịu.
"Nha, lâu không gặp, thiếu phu nhân làm sao mà lại ra nông nỗi thế này?" Một nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-nham-long-chim/3721885/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.