Edit: Mật Mật
Beta: Heo Sữa
***
Từ ngày ông chủ đưa tôi về lần đó, hắn bất chấp đến đón tôi, cho đến ngày tôi liên tục tăng ca mấy ngày, tôi cảm thấy xấu hổ với Chúc Tiêu Hành, hắn đã rất bận rộn với công việc mà vẫn đến đón tôi, đi đi về về, ít có thời gian nghỉ ngơi.
Hôm đó hắn chủ động gọi điện nói có chuyện cần giải quyết nên không đến đón tôi được, kêu tôi nhớ về sớm, không hiểu sao nhưng tôi thấy yên tâm, cảm giác nhẹ nhõm hơn, nghiêm túc nói với hắn đừng lo lắng quá sẽ về đúng giờ.
Nhưng cũng không nghĩ tới, lần này không phải tăng ca mà là công ty tổ chức bữa tiệc, vì tôi quá bận rộn và lâu rồi không có sự riêng tư, cũng quá mệt mỏi nên khi Quý Thâm Hàn gọi điện mời tôi đi cùng, tôi đã sẵn sàng đồng ý, và anh ấy còn có điểm bất thường.
"Tôi nghĩ bạn trai của em sẽ không cho em đi."
Tôi cười: "Hôm nay cậu ấy cũng có việc, hơn nữa ngày thường cứ thoải mái một chút cũng không sao, cậu ấy sẽ không tức giận đâu."
Quý Thâm Hàn: "Ồ? Sao em biết cậu ấy sẽ không tức giận."
Đương nhiên tôi biết: “Cậu ấy chưa bao giờ tức giận, tính tình rất tốt.” Khóe miệng Quý Thâm Hàn hiển nhiên không nhúc nhích, như không có gì.
Ngoài ra, bạn trai tôi chỉ tốt với tôi.
Trò chuyện, chơi trò chơi và mọi người trong bàn rượu đã uống rất vui vẻ, Quý Thâm Hàn nói rằng anh ấy sẽ ngừng uống rượu khi anh ấy chở tôi về, nhưng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-mieng-la-tan/485248/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.