Edit: Mật Mật
Beta: Heo Sữa
***
Tôi không biết tôi đang chạy trốn điều gì, nhưng hắn thực sự giống như một kẻ biếи ŧɦái, không, hắn đúng là một kẻ biếи ŧɦái, một con quái vật, một kẻ mất trí, làm tù nhân phải kinh tởm.
Dưới nhịp sống hối hả, tất cả tình cảm trên đời này đều bị đào thải, không còn nhận thức tinh tế và nhạy bén, bản thân cũng đánh mất chính mình.
Hắn thực sự đáng sợ khi cởi bỏ lớp mặt nạ của mình ra.
Không bao giờ có thể kìm được sự điên cuồng và bóng tối đã khắc sâu vào xương tuỷ mà tôi chỉ là con mồi bị nanh vuốt của hắn hạ gục nuốt chửng.
Tôi không thể trốn thoát.
Ánh sáng và bóng tối không thể gặp nhau, tôi và hắn chỉ có thể gặp nhau ở ngã ba, kết thúc ở ngã ba của ngã tư song song.
Chúc Tiêu Hành, tôi yêu cậu, nhưng hận nhiều hơn yêu.
“Leng keng.”
[Em lại bắt được anh]
A——! ! Từ trong cổ họng phát ra một tiếng thét chói tai.
Nó cứ luôn theo ám ảnh tôi mãi, những con giòi tích tụ khắp màn hình, máu me vặn vẹo, nước mắm đục ngầu đang điên cuồng lao về phía tôi và vô cùng gớm ghiếc.
Điên, đồ điên.
Hắn đang cười phải không, đúng là hắn đang cười.
Tất cả chỉ là cái bóng của hắn, tôi không phân biệt được đâu là thực và đâu là mơ, tôi điên rồi phải không? Đúng vậy, tôi và hắn đều điên như nhau.
“Anh à, yêu em đi.” Thật nực cười và mỉa mai.
Chúc Tiêu Hành, ngay cả cái tên cũng trở nên xa lạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-mieng-la-tan/485231/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.