Bắt taxi đến một con phố nhỏ, dừng trước quán cơm rang phở bò có tên Đạt Thanh, chú Bình thanh toán tiền taxi giúp chúng tôi sau khi thấy tiền chúng tôi chẳng còn bao nhiêu, chú dẫn hai chúng tôi đến gặp chủ quán. Người phụ nữ trẻ đang đứng trước mấy nồi phở thấy chú Bình liền tươi cười nói:
– Anh Bình, sao đi đâu lại tạt qua đây thế, hai người này… bà con của anh à?
– Ừ… Cậu Đạt đâu rồi? Lâu lắm anh em không uống rượu.
– Chồng em đi lấy thêm phở, sáng nay khách đông phở hết sớm em phải nấu thêm đây.
– Sao không giao cho mấy đứa nhỏ đi lấy mà lại bắt ông xã đi thế?
– Bọn trẻ cứ vừa làm vừa chơi em cho nghỉ hết rồi, đang tính tìm người đây!
Trời đất ơi, cơ hội đến thế này tôi còn có thể im lặng sao? Không cần để chú Bình lên tiếng tôi liền nói:
– Chị… em với cô em cũng đang muốn xin việc, chúng em ở quê chẳng có việc gì làm nên… muốn ra thành phố làm ăn. Chị xem có được không?
Chị gái nhìn thoáng qua, có chút không ưng lắm thì phải, chú Bình liền đỡ lời:
– Anh dẫn hai cô cháu nhà này lên đây cũng là để tìm việc, cả hai đều chăm chỉ nhanh nhẹn, em xem có được không? Coi như anh có lời nhờ cậu mợ đi, người nhà cả!
Chị gái cũng ậm ừ, cuối cùng gật đầu nói:
– Vậy cũng được, em để hai cô cháu nhà anh thử việc một tuần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-cua-nha-giau/3387063/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.