...
Thời gian đúng là một thứ thần kỳ.
Nếu nói rằng mỗi góc ở Philadelphia đều khiến Kỷ Đinh và Ôn Nghiên cảm thấy thân thuộc, thế thì New York đối với họ lại mang một ý nghĩa đặc biệt.
Hai người đều đi phỏng vấn ở tổng bộ ngân hàng đầu tư nước ngoài đẳng cấp nhất vào học kỳ 1 của năm 3 đại học, tòa nhà khí thế ngút trời, CBD phồn hoa bận rộn, đều khiến họ có ấn tượng sâu đậm.
Kỷ Đinh cảm thấy cùng ôn lại mọi chuyện ở đây cùng Ôn Nghiên sẽ có một cảm giác bù đắp cho nhau – giống như, quãng thời gian vốn không có người kia tham dự, bây giờ họ đều không vắng mặt.
Kỷ Đinh ngẩng đầu lên nhìn lên tầng cao nhất: “Phong cảnh ở đó rất đẹp.”
Nói xong không biết nhớ ra gì đó, cô lại tự bật cười, khoác tay Ôn Nghiên làm nũng: “Anh à, em muốn uống café.”
Bên kia đường có một quán café hoa, trông rất lãng mạn, vô cùng nổi tiếng.
Ôn Nghiên xoa đầu cô, đôi mắt đào hoa cong cong: “Được, anh mua cho em.”
Anh dặn: “Chỗ này xe cộ nhiều lắm, em ngoan ngoãn ngồi đây chờ anh nhé.”
“Dạ.”
Kỷ Đinh vui vẻ nheo mắt, thu lại tầm mắt khỏi bóng lưng cao ráo của người ấy, lại ngẩng nhìn bầu trời trong xanh.
Phong cảnh trên tầng cao nhất của Khởi Yến cũng rất đẹp.
Ngoài những đám mây mềm mại như bông, thi thoảng cũng có những con bồ câu tung cánh bay qua.
Nhìn từ trên cao xuống, cũng có thể hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-bac-dai-hay-la-vao-thanh-hoa/3508049/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.