Trên người Ôn Nghiên có một mùi hương đặc biệt dễ chịu, khiến người ta vô thức nghiện nó. Bị hương thơm này bao trùm, Kỷ Đinh cảm giác giấc ngủ thư thái thoải mái hơn trước nhiều. 
Không rõ bao lâu, cô loáng thoáng nghe thấy tiếng chuông báo thức. 
Rất nhanh có người ấn tắt, rồi cúi xuống bế cô lên. 
Hoạt động vui vẻ này sáng nào cũng tiến hành, Kỷ Đinh vô thức lầm bầm một tiếng rồi giơ tay ôm cổ người ấy. 
“Anh ơi bế~” 
“Ừ.” 
Hình như anh cười khẽ, rất tự nhiên hôn lên gò má mềm mại của cô bé. 
Lúc dậy, Kỷ Đinh như một con lười đu trên người Ôn Nghiên, cằm gác lên vai anh, hai chân vòng qua eo anh. 
Hai tay anh đỡ chắc lấy cô, mở cửa phòng, đi trên hành lang vắng người. 
Để cô ngủ thêm, anh cực kỳ nhẹ chân nhẹ tay. 
Kỷ Đinh nhắm mắt mỉm cười, chóp mũi cọ cọ lên cổ anh. 
Cô tham lam mùi hương trên người anh, cũng thích anh thân mật như vậy. 
Ôn Nghiên cười không thành tiếng, quay sang hôn lên mái tóc mềm của cô. 
… 
Trong mơ màng, Kỷ Đinh cảm thấy người ấy hình như dừng bước. 
Có lẽ là giác quan thứ 6 của phụ nữ, có lẽ cảm nhận được như kim đâm vào sống lưng, cô vụt tỉnh lại. 
Kỷ Đinh ngẩng lên, quay sang, và thấy vẻ mặt đã hoàn toàn biến sắc của Kỷ Sâm. 
Cô nhìn thấy ông anh mình dụi mắt, sau đó như chưa nhìn rõ, lại ra sức chớp mắt. 
“…” 
Sáu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-bac-dai-hay-la-vao-thanh-hoa/3508029/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.