Lúc ba người Kỷ Nhân Lượng, Tô Duyệt Dung và Kỷ Sâm về tới nhà thì Ôn Nghiên và Kỷ Đinh đang ngồi nghiêm chỉnh trên sofa trò chuyện.
“Tiểu Nghiên tới rồi!”
Nếu bắt phải hình dung thì Kỷ Sâm cảm thấy bố mẹ nhà mình giống hai đóa hoa cúc nở rộ đón gió, cứ gọi là tưng bừng khoe sắc trước mặt Ôn Nghiên.
Ôn Nghiên đứng lên, gật đầu lễ phép: “Chào cô chú ạ.”
Anh cầm hai gói giấy bước tới: “Con có mua ít đồ bồi bổ cho cô chú.”
Tổ yến, đông trùng hạ thảo, còn có hai hộp bóng cá.
Vừa nhìn đã biết là hàng cao cấp.
Tô Duyệt Dung than thở: “Trời, thằng bé này, mỗi lần đến đều xách túi to túi nhỏ…”
Ôn Nghiên cười: “Chỉ là chút lòng thành không đáng gì, hy vọng cô chú đừng khách sáo với con.”
Hai ông bà hàn huyên tâm sự với anh trông rất vui vẻ, dường như ba người họ mới là người một nhà.
Kỷ Sâm hừ một tiếng, ngoắc tay gọi Kỷ Đinh: “Em lại đây.”
Kỷ Đinh: “Gì thế?”
Kỷ Sâm vốn định nói gì đó, lại gần xem thì chợt nói: “Ủa, sao môi lại bị rách da thế này?”
“…”
Kỷ Đinh vô thức liế.m môi, quả nhiên cảm thấy vừa xót vừa đau.
Bị cắn.
Cô thầm nghĩ.
“Không rõ nữa, có thể bị đập trúng gì chăng.”
“Ờ.” Kỷ Sâm cũng không quá để ý chi tiết này mà uể oải nói, “Tìm em có chút chuyện.”
Kỷ Đinh: “Nói.”
“Chẳng là,” Kỷ Sâm trở nên thận trọng, “Thường thì tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-bac-dai-hay-la-vao-thanh-hoa/3508024/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.