Không ai biết, Ôn Nghiên hâm mộ nhất là cảnh nhà người ta cãi nhau, vì nhà anh…
Ngay cả cãi nhau cũng không, bầu không khí luôn có một sự lạnh nhạt thuần túy.
Về sau Ôn Nghiên mới biết, anh là sự cố ngoài ý muốn khi cha mẹ anh còn trẻ, còn ham chơi bời, lúc đó vẫn chưa thịnh hành việc phá thai nên hai người đã bất đắc dĩ lấy nhau vì sai lầm đó.
Hôn nhân không có tình yêu giống như đêm dài bất tận không thấy ánh sáng, trải nghiệm không tốt đẹp này từ lâu đã trút hết lên người đứa trẻ.
Ba người lúc ở nhà thường xuyên im lặng, không nói năng gì.
Thi thoảng thầy cô sẽ cho những bài tập để cha mẹ và con cái cùng hoàn thành, Ôn Nghiên cầm bài tập đi tìm mẹ, người phụ nữ ấy ngẩng lên cười dịu dàng: “Xin lỗi, mẹ đang làm việc.”
Anh lại chuyển sang một phòng khác, nhưng chưa kịp vào đã nghe người đàn ông ấy từ chối: “Bố đang bận, ngoan, con nhất định sẽ hoàn thành một mình được.”
Nhưng lúc đó anh còn quá nhỏ, còn tưởng mọi gia đình đều như vậy, mãi khi anh lên lớp 2, nhìn thấy bố mẹ bạn bè đến đón họ tan học, một nhà ba người nói cười vui vẻ, anh mới hoảng hốt nhận ra…
Ồ, hóa ra tình thân là thế này.
Trong lòng Ôn Nghiên, bố mẹ anh là những người cực kỳ thành công, đều có thành tựu trong lĩnh vực của riêng họ.
Anh nghĩ, có phải vì bản thân chưa được xuất sắc nên mới không thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-bac-dai-hay-la-vao-thanh-hoa/3508011/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.