Kỷ Đinh nhanh chóng tìm hiểu rõ cơ cấu thành viên và đặc điểm tính cách của nhóm.
Người khá hướng nội, thục nữ là chị Viên Ân Hy, người hoạt bát phóng khoáng là chị Châu Mẫn, còn người ra dáng “ngự tỷ” thích cà khịa người khác là chị Hình Dư Di.
Còn có một đàn anh trước kia chưa từng gặp, Triệu Thừa Chí, thuộc kiểu độc mồm độc miệng thích trêu ghẹo người khác.
Trên đường đi Phương Trạch Vũ, Ôn Nghiên, Kỷ Sâm đi đằng sau, quan sát cô bé kéo tay bốn người kia ra sức nịnh nọt lấy lòng.
Kỷ Đinh đoán đã đến lúc thành công rồi nên mới dừng tay, vô thức ngẩng lên thì thấy Ôn Nghiên như cười như không nhìn mình.
A! Nhìn thấy NPC mới thật vui quá, quên mất cả anh A Nghiên rồi!
Bước chân Kỷ Đinh chậm lại, đi lùi từng chút một, lên tiếng chào như nịnh nọt lấy lòng: “Hi~”
Ôn Nghiên cúi xuống, xoa đầu cô, giọng như đang cười: “Sắp đi chơi rồi nên vui quá hả?”
“Dạ!”
Nụ cười Kỷ Đinh rực rỡ, trên gương mặt trái xoan xuất hiện hai lúm đồng tiền nho nhỏ, khiến người ta không nhịn được đưa tay chọc vào.
Ôn Nghiên thầm nghĩ thế, mà cũng vô thức làm vậy thật.
Chỉ thấy cô bé trợn tròn mắt, nũng nịu: “Anh A Nghiên, anh làm gì thế?”
Kỷ Sâm bỗng dưng bị chen đẩy sang chỗ khác thực sự không chịu nổi, đổi sang chỗ gần Phương Trạch Vũ, giọng chua chát: “Em gái và A Nghiên quan hệ tốt thật đấy.”
Phương Trạch Vũ nhìn hai người với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-bac-dai-hay-la-vao-thanh-hoa/3507990/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.