Ánh mắt Điền Giai Tuệ lập tức bị hút qua đó: “Đó là gì vậy?”
Kỷ Đinh bước tới nhặt hết đám thư đó lên: “À, là thư mà các bạn trong lớp học mùa hè viết cho tớ.”
“Sao cậu được nhiều thế?” Điền Giai Tuệ đơ lưỡi, “Bọn lớp tớ đều lười viết cho nhau, tớ cũng chỉ nhận được hai bức thôi.”
Cô nàng đảo mắt: “Chắc chắn là lời tỏ tình của các bạn nam chứ gì?”
Kỷ Đinh khựng lại – tự cô cũng biết khả năng này rất cao, nhưng trước mặt Ôn Nghiên nên cứ thấy có gì đó ngại ngại.
Cô siết chặt thư trong tay: “Không có đâu, chỉ là những lời tạm biệt nhau thôi.”
“Còn lâu tớ mới tin.” Điền Giai Tuệ rút một lá thư trong tay Kỷ Đinh ra, “Tớ cược chọn đại một bức cũng là tỏ tình đó.”
Phương Trạch Vũ cũng hào hứng tham gia: “Mở ra xem xem nào, nếu không làm sao chứng minh?”
Kỷ Đinh vẫn đang do dự thì Điền Giai Tuệ đã hành động, mở bức thư ra đọc thoáng qua.
Rồi nhanh chóng làm ra vẻ nổi da gà: “Ôi mẹ ơi!”
“Viết gì thế viết gì thế?” Phương Trạch Vũ sáp lại, xem một lúc cũng phát ra âm thanh khiến người ta phải tưởng tượng linh tinh, “Ối chà chà!”
Kỷ Đinh bị họ làm cho ngớ người: “Chuyện gì vậy?”
Phương Trạch Vũ đưa thư cho Ôn Nghiên: “Cậu xem này, bây giờ bọn trẻ đều như vậy cả sao?”
Kỷ Đinh cảm thấy khó chịu trước vẻ cố ý bí ẩn của họ: “Rốt cuộc là mọi người đang nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-bac-dai-hay-la-vao-thanh-hoa/2812352/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.