Bên ngoài trường, cây lá xanh rì tạo thành bóng râm, gió nhẹ nắng đẹp, chim hót ve kêu, là một ngày trời nắng đẹp hiếm có của mùa hè.
Có lẽ ông trời cũng biết hôm nay là một ngày quan trọng nên mới ưu ái như vậy.
Dòng người hối hả tràn tới cánh cổng lớn kia.
Phụ huynh đứng ngoài cửa, ngẩng cao đầu ngóng theo bóng dáng của con cái. Đầu người nhấp nhô, lan tỏa không khí căng thẳng nhưng cũng rất hưng phấn.
Một tấm băng-rôn màu đỏ chói mắt ghi lại dấu ấn đặc biệt đối với hàng triệu thí sinh – “Kỳ thi tuyển sinh đại học phổ thông thống nhất toàn quốc…”
Đúng vậy, thi đại học.
Mười năm rèn kiếm, chỉ dùng một lần hoàn hảo; một khi tuốt vỏ, loảng xoảng kêu vang đất trời.
Những tháng ngày dài đằng đẵng, vô số hồi ức, những tích lũy bấy lâu, cuối cùng hôm nay sẽ thể hiện, quyết định nằm ở đây.
Không ít người mẹ người bà đều mặc xường xám, hoa văn rực rỡ mùa hạ, ngụ ý “kỳ khai đắc thắng”. Tô Duyệt Dung tuy không mặc như vậy nhưng cũng mặc một bộ váy dài màu đỏ, trông cực kỳ bắt mắt.
“Cứ bình tĩnh làm bài, đừng căng thẳng, phát huy thật tốt nhé, còn nữa, bình nước đừng đặt trên bàn…”
Kỷ Sâm cắt ngang lời dặn dò của Kỷ Nhân Lượng: “Được rồi bố, con tin em con làm tốt mà, bố đừng lo lắng nữa.”
Kỷ Nhân Lượng ngượng ngùng: “… Ồ.”
Kỷ Đinh không nhịn được bật cười – cô cảm thấy bố còn căng thẳng hơn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-bac-dai-hay-la-vao-thanh-hoa/2812341/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.