Chương trước
Chương sau
Cuộc nói chuyện của tổ đội Turan kéo dài thêm được chừng một giờ nữa thì đành phải dừng lại. Chiếc xe bị Turan đánh lái tránh đi một góc lớn vì bất ngờ phát hiện ở trước mặt cách đây không xa có một đám quái đáng gờm.
Là một đám Quỷ lùn cùng với Sói thuần hóa bị chúng điều khiển. Quỷ lùn tàn bạo và độc ác, hành động như những bộ lạc kém phát triển, có trí thông minh nhất định nhưng lại chỉ đánh chiếm và cướp bóc, đề cao bạo lực, luôn lấy đó giải quyết vấn đề.
Turan có từng nghe về một vài bộ tộc quỷ lùn phát triển hơn thế, thậm chí hình thành nền văn minh và văn hóa của riêng chúng, nhưng là đến cùng chỉ là nghe qua mà thôi, không hề thực tế. Huống hồ chi, trước mặt nó còn là một đám quái ác tính, tự nhiên phải dè chừng.
Turan vận dụng kỹ năng chủ đạo của mình, từng chút một phân tích đối phương.
Bản thân đám Quỷ lùn không quá khó đối phó, có cấp độ dao động từ 11 đến 13. Đám Sói thuần hóa của chúng mới là vấn đề lớn, sở hữu cấp độ từ 12 đến 15. Khó mà hiểu được bằng cách nào bọn Quỷ lùn lại có thể thuần hóa được đám sói, hẳn là nuôi lớn từ nhỏ đi, dù rằng chúng toàn bộ đều là một đám quái.
Quỷ lùn có thân hình thấp bé nhưng lanh lẹ, sức sát thương có thể gây ra lại không hề nhỏ. Trong chiến đấu, chúng hành động cũng có thể hiện sự khôn ngoan hơn hẳn những con quái thông thường, biết chia thứ bậc trong nhóm, biết phân công nhiệm vụ, biết tiến lùi tùy theo tình thế,… và hơn hết là, biết sử dụng mưu kế, mà nói thẳng ra là thủ đoạn.
Quỷ lùn có thể đặt bẫy, có thể ném bùn, có thể bắn tiêu độc, còn có thể bắt con tin, và cả giả vờ mà dụ địch. Thấy một con Quỷ lùn nằm quằn quại, đau đớn với một mũi giáo găm sâu trên người, không hẳn là sự thật, mà chỉ là chúng chuẩn bị cho một đợt phục kích khi con mồi rơi vào tầm nhắm.
Có điều, hiện tại, đám Quỷ lùn lại không có lý do để làm như vậy. Chúng có cho mình đám Sói thuần hóa. Bọn sói thường chiến đấu theo bầy, lại không quá đáng sợ vì tấn công rất tùy theo bản năng, không có kế hoạch hay chiến lược nào khôn ngoan cả.
Dưới sự điều khiển của Quỷ lùn lại là câu chuyện khác. Chúng trở nên nguy hiểm hơn rất nhiều, còn đáng sợ hơn cả những chiến binh của vương quốc trên mấy con chiến mã của mình. Đương nhiên, vẫn phải tùy thuộc vào cấp độ của hai bên.
– Đánh được không, Turan?
Darmil cất tiếng hỏi, trong giọng nói không thể hiện chút sự lo lắng nào, trái lại còn là hào hứng. Quái cấp cao, một đám lớn như thế này, cậu ta phải là rất thèm thuồng đi.
Turan thật sự không muốn dây với đám Quỷ lùn cùng Sói thuần hóa này. Tổng số lượng cả hai chủng quái mặc dù chỉ có mười bốn con, tạo thành bảy cặp, độ khó lại vượt xa bất kì đám quái nào có thể gặp được trên đường từ thành Nortre đến thành Junil.
Trời còn chưa bắt đầu vào đêm, vậy mà tổ đội của Turan đã lập tức đụng phải thử thách khó khăn nhất.
“Cứ như thể có ai đó dẫn chúng đến đây vậy…”
— QUẢNG CÁO —

Turna nói thầm. Nó cũng chỉ là suy đoán một cách qua loa. Đó căn bản không phải là điều cần phải lo bây giờ. Turan biết, đám Quỷ lùn đã sớm trông thấy tổ đội của nó rồi. Chỉ là bọn chúng cẩn trọng, còn đang trong giai đoạn đánh giá đối phương, chờ chẳng bao lâu nữa hẳn sẽ bắt đầu xông đến.
Nếu muốn đánh, Turan và hai người đồng đội sẽ cần rời khỏi chiếc xe, đồng thời sớm dời đi sự chú ý của đám quái. Hơi sơ sảy, bị hỏng xe, mọi thứ đều thành dở.
Nhưng không đánh, liệu có thể tránh được sao, Turan không dám chắc. Khác với đám sói thông thường, Sói thuần hóa sẽ không truy đuổi một cách vô tội vạ con mồi mà chúng nhìn thấy, thay vào đó phụ thuộc vào ý muốn của bọn Quỷ lùn. Hiện tại, còn chưa có thể xác định được mục đích của chúng là gì, nếu là đang đi săn, vậy thì hẳn phải đánh rồi.
– Turan?
Là Kull lên tiếng. Bình thường, cậu ta và Darmil đều sẽ không làm phiền đội trưởng của mình suy nghĩ.
Chờ đến khi Turan chú ý đến, Kull mới nói tiếp:
– Có người đến.
Nghe vậy, Turan lần theo ánh mắt của Kull thấy được một chiếc xe xuyên địa hình cỡ nhỏ đang bon bon chạy về phía mình. Trên xe chỉ có một người, và bây giờ đang đưa tay ra hiệu. Đối phương đến để truyền tin, không có ý khác.
– Nhìn chừng đám quái.
Nói với Kull như vậy rồi, Turan bước khỏi xe. Nó muốn tự mình xem xem người đến là ai, có liên quan gì tới đám quái phía trước.
– Còn tôi thì sao? Đi cùng có được không?
Darmil thốt. Đôi lúc, Turan cũng quên mất rằng mình còn có thể nhờ đến cậu ta.
– Cũng tốt. Theo tôi.
— QUẢNG CÁO —

Cứ thế, hai người đi tiếp đón vị khách lạ mặt kia.
– Không có gây khó khăn gì cho các cậu chứ, đám quái đó?
Giọng nói có thể hiện sự áy náy đến từ người đàn ông sở hữu bộ ria mép khá dày và mái đầu hói gần nửa, lại mang thêm cặp kính mát khi trời đang chuyển dần sang đêm. Turan tự nhiên không tiện đánh giá cái gì. Mắt kính đối với du hành giả, cũng không phải chỉ đơn thuần chống nắng hay chữa bệnh về mắt.
– Tạm không nói về khó khăn. – Turan bảo – Ông tới đây không phải chỉ để hỏi thăm chứ?
Người đàn ông nghe vậy, bất chấp thái độ không hài lòng của Turan, bật cười lớn. Darmil đứng bên cạnh nó thấy thế cũng cười theo, lại phát hiện Turan không được vui, liền im bặt.
Cười hả hê xong rồi, người đàn ông mới nói:
– Tất nhiên là có việc rồi, chàng trai. Năng lực các cậu thế nào? Không ngại cho tôi mượn nhờ một chút chứ? Trả công chắc chắn sẽ không khiến các cậu thất vọng.
– Mượn? – Turan thắc mắc – Để giải quyết đám quái kia?
– Hửm? Không. – người đàn ông vội bảo – Bọn chúng, chờ chút sẽ có người giải quyết. Đây vốn không nên làm phiền đến các cậu, vậy còn mượn nhờ sức mạnh sẽ thành ra không thỏa đáng, đúng chứ?
Turan gật nhẹ đầu xác nhận. Ít nhất, người đàn ông hói nửa đầu này còn nhận thức được trách nhiệm của mình. Nếu không thì, chuyện hợp tác, mà như ông ta nói là mượn nhờ sức mạnh, chẳng đáng bàn bạc chút nào.
– Đấy. Cậu xem.
Người đàn ông lên tiếng dõng dạc, quay người hướng về phía đám Quỷ lùn cùng Sói thuần hóa. Turan chậm rãi nhìn theo, thấy được một nhóm du hành giả bốn người vừa lao đến, trong giây lát một trận chiến khốc liệt diễn ra.
Đối phương có một đấu sĩ, một võ sư, một thuật sư và một pháp sư. Đội hình không đầy đủ, nhưng chiến đấu rất thuần thục, dường như đã từng trải qua không ít trận đánh tương tự.
— QUẢNG CÁO —

Đấu sĩ xông tới trước hết, giành lấy sự chú ý của ba trong số bảy cặp quái. Cầm lấy một thanh trường đao trong tay, đấu sĩ không gặp mấy khó khăn khi đối đầu với kẻ địch, có điều chính bản thân cũng chẳng cách nào chiếm được lợi thế. Kì thực, đó đã được coi là rất có tài năng rồi.
Điểm nhấn của đấu sĩ nằm ở kỹ năng giúp đánh bật một mục tiêu đồng thời gây choáng trong giây lát, bản thân cũng nhận được một trạng thái có lợi khiến đòn đánh kế tiếp tăng thêm sát thương không nhỏ. Nhờ đó, đấu sĩ có thể cùng lúc đối phó với cả hai cặp quái, lại lợi dụng lớp giáp dày và nặng của mình, hẳn cũng đã được tăng cường bởi kỹ năng để chống đỡ cặp quái còn lại.
Võ sư không tham gia chiến đấu ngay mà chờ mỗi khi có cặp Quỷ lùn và Sói thuần hóa nào xông đến, bất kể là nhằm vào võ sư hay ai khác liền nhảy tới đón đỡ bằng một đòn húc vai, xoay người, đấm tới liên tục, không ngừng vận dụng nguyên khí tung ra các đòn tấn công đầy uy lực.
Nhưng võ sư chẳng dựa vào chính mình để gây sát thương, mà chỉ hòng giữ chân kẻ địch, khiến chúng không thể tự do công kích theo ý thích. Do đó, võ sư sau khi gây một lượng sát thương kèm theo trạng thái xấu đáng kể lên mục tiêu, liền sẽ di chuyển về vị trí cũ, sẵn sàng đón đỡ đợt tấn công kế.
Pháp sư chú trọng phòng thủ, chuyên về địa hình, thực hiện trước nhất một ma pháp làm dựng nên hai bức tường đất ở phía trước, chia thành hai bên, khiến cho mấy con quái có muốn tấn công chỉ có thể thông qua khoảng trống chỉ chừng ba mét ở giữa. Và đó đương nhiên là vị trí mà võ sư đang đứng chắn.
Một ma pháp tác động đến hai đối tượng, cụ thể là dựng nên hai bức tường, trên thực tế là có độ khó rất cao. Turan không có quá nhiều kiến thức về ma pháp, nhưng đủ để hiểu rằng đối phương là không thể xem thường.
Có hai cặp Quỷ lùn và Sói thuần hóa thấy công kích không có tiến triển bèn chuyển sang đi vòng qua hai bức tường đất, hòng có thể bỏ qua võ sư mà tìm tới hai du hành giả ở phía sau. Nhưng chúng hẳn không bao giờ ngờ tới rằng vòng qua hai bức tường đất đó, chờ đợi mình lại là hàng trăm phát súng không khí nén được kích hoạt từ vài tấm bùa.
Con Quỷ lùn lập tức bị hạ sát. Con Sói thuần hóa mất chủ, trở nên hoảng loạn, dại dột lựa chọn lao tới cắn phá theo bản năng, dễ dàng bị ma pháp sư thi triển ma pháp đâm lên lần lượt ba ngọn giáo đất xuyên người, cứ thế giữ con quái ở trên đó cho tới khi lượng sinh lực hoàn toàn cạn kiệt thì tan thành vô vàn những đốm sáng li ti.
Con Quỷ lùn còn lại vượt qua được bức tương đất nhận thấy khi đồng bạn đang bị hạ sát là cơ hội duy nhất của mình, liền thúc cho Sói thuần hóa chạy hết tốc lực, hòng chớp lấy thời cơ.
Nhưng cặp quái chạy được đến nửa chừng thì con quỷ lùn lại bị đánh văng đi bởi một tấm bùa pháo không khí. Phát đó sát thương không lớn, nhưng lại khiến cho cặp quái tách rời.
Dĩ nhiên, không giống với con Sói thuần hóa xấu số trước đó, con lần này vẫn còn chủ nhân, liền vội chạy đi đón đỡ chủ của mình. Bấy nhiêu đó thời gian đã đủ để cho thuật sư và ma pháp sư chuẩn bị nước đi kế tiếp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.