Chương trước
Chương sau
Nguyện lực của Turan bị tiêu hao nhanh chóng, còn là càng lúc càng nhanh hơn. Bên cạnh đó, nguyên khí của nó cũng bị rút đi một cách đáng sợ, tạo tác động lên cơ thể làm tưởng chừng chỉ chốc lát nữa thôi nó liền sẽ gục mất, chết luôn.
Thế nhưng, con Sinh vật dị biến hình người Siegerout vẫn tiếp tục chạy như bay, rõ ràng đang cách Turan ngày càng xa thêm.
“Không ổn.” Turan thốt thầm, những lời cầu khấn thì chẳng dừng lại. Nó không tìm ra được cách nào khác, chỉ có thể trông cậy vào vài lời cầu khấn kế sẽ có khả năng làm chậm con quái đi một chút nữa. Dù sao thì nếu không thể ngăn cản, giữ chân được đủ lâu tới khi nhóm Athenia giải quyết xong con quái trùm cũng coi như thành công rồi.
– Cần nhiều hơn nữa.
Turan nói nhỏ, liền kề sau đấy lại là lời cầu khấn ‘Quấn thân’. Nó cảm nhận được sự suy giảm về tốc độ của đối phương, dù không đáng kể nhưng là một dấu hiệu tốt.
– Chậm thêm nữa.
Turan lẩm bẩm, hai mắt mở trừng, cả người tê dại, dần mất đi cảm giác. Chân nó vẫn chạy, nhưng tin chắc rằng chỉ cần ngừng lại một khắc, nó sẽ lập tức gục ngã ngay.
Nguyên khí của Turan không còn nhiều, nguyện lực cũng vậy. Nó thật sự là đang mạo hiểm, chơi đùa với tính mạng bản thân.
Không cần phải làm đến thế, Turan chợt nghĩ, lại lập tức gạt bỏ đi. Nó có thể làm hơn hiện tại. Đây không nên là giới hạn của nó.
Lại nói, giới hạn của Turan, hay đúng hơn là của lời cầu khấn được cất lên, nó chưa từng biết được. Chênh lệch cấp độ giữa hai bên lại là cái gì mà khiến cho hiệu quả của mọi thứ từ mình lên đối phương bị suy giảm, thật khiến nó khắc khoải, tò mò không thôi.
Đã không kịp. Turan giấu một tiếng thở dài. Nó đuổi theo con Sinh vật dị biến hình người chẳng biết mất bao lâu, đi bao xa, nhưng cảnh tượng trước mắt nó bây giờ đã cho thấy rõ kết quả.
Siegerout nhào vào trong trận chiến đang diễn ra giữa mấy du hành giả và con quái trùm Houstern. Athenia lao tới chặn bước hắn ta, nhưng giữ được chưa tới mười giây thì đã bị con quái tụ lực tung chân sút văng đi.
Sát thủ phát hiện gần như ngay lập tức, liền làm ra quyết định, nhanh chóng di chuyển những người mất khả năng chiến đấu ra xa. Ngược lại, Pangol đang đánh hăng máu, hoàn toàn chẳng biết đang có kẻ địch nguy hiểm ở ngay phía sau mình. May thay nhờ có cô nàng võ sư ra đối chiến, Siegerout mới không có cơ hội đập nát cậu ta.
Chiến trường giờ đã được chia làm hai, với một bên là Pangol kết hợp với Shelah cố hạ sát con quái trùm, bên còn lại là nữ võ sư Tinah kiên trì chống đỡ thế công của con Sinh vật dị biến trội Siegerout. Không cần phải quan sát kỹ cũng biết được phe nào đang thắng thế. Hẳn chỉ chừng một hai phút nữa thôi, thậm chí còn sớm hơn, tổ đội này sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.
Ý định nhờ tới chim Len nổi lên trong đầu Turan, không ngừng thúc giục nó lên tiếng nhờ vả. Nhưng Turan không làm ra quyết định. Nó không vội. Cảnh tượng thảm khốc trước mắt này, nó muốn xem thêm, nhìn kỹ hơn nữa.
Chiến đấu thì khó tránh khỏi thương vong. Đội Khiên xám không là ngoại lệ, tổ đội Turan vừa thành lập cũng là như vậy. Tất cả bọn họ, tầm quan trọng đều không thể so với tổ đội bốn người của Turan, nhưng cũng chẳng phải là nên bị vứt bỏ một cách không thương tiếc.
Mới vừa cách đây chưa đầy một phút, Turan còn đang cố hết sức mình, gần như tiêu hao toàn bộ nguyện lực và nguyên khí chỉ để con Sinh vật dị biến hình người Siegerout di chuyển chậm thêm chút ít, giờ trông những gì đang xảy ra trước mắt, nó lại chẳng có nhiều lắm động lực cứu vãn. Thay vào đó, nó chìm vào suy nghĩ. Trầm tư.
Từng dòng thông tin trôi nổi trong đầu Turan, không ngừng được nó xem xét, phân tích và nhận định. Chúng chẳng thể nói là thú vị, nhưng lại có sức hấp dẫn khó thể chối từ, khiến Turan bị cuốn theo, liên tục mày mò, cố nắm bắt và thấu hiểu. Tình hình hiện tại, như là một điều hiển nhiên, chắc chắn phải đến.
Đây thật sự là diệu kỳ. Turan càng suy nghĩ, đầu óc nó càng trở nên minh mẫn, cơ thể và tinh thần theo đó cũng dần khỏe khoắn lên. Linh hồn của nó thì nhẹ tênh, như được thả lơ lửng giữa bầu trời đầy nắng ấm.
Turan không dứt ra được. Nó như đánh mất đi quyển điều khiển bản thân, bị mê hoặc, hay bị khống chế vậy.
Chẳng biết bao lâu trôi qua, Turan giật mình tỉnh giấc. Nó vẫn luôn quan sát cảnh tượng trước mắt mình, chỉ là bây giờ mới có thể phản ứng bình thường được.
– Là thế à…
Turan thốt, vẻ nghiêm nghị. Nó sau đó đưa tay sang bên, cầm chặt ngọn cỏ lau màu bạc, định vung tới, lại thôi. Tình hình hiện tại, xem như tạm thời ổn định, chẳng cần nó phải hao tâm tổn sức.
Pangol nằm dài trên sàn, không biết sống chết. Shelah ngồi bệt ở một bên, mồ hôi nhễ nhại, gương mặt toàn một vẻ hoảng sợ, tưởng chừng như vừa chết đi sống lại. Cách đó không xa, Athenia đang khụy gối, nhăn mày cắn răng, cẩn thận chăm sóc vết thương của mình, bao gồm cả sự biến đổi đã trở nên tồi tệ.
Cô nàng võ sư tình trạng không khá hơn là bao, chỉ có điều cô ta vốn sỡ hữu năng lực hồi phục tốt hơn mọi người nên từ sớm đã có thể đi đứng tương đối thoải mái, giờ đang giữ nhiệm vụ canh chừng cho cả nhóm.
Sát thủ có lẽ là người đang ở tình trạng tốt nhất trong tất cả, gần như không bị hao tổn gì, kế đó thì là nam cung thủ nhờ đã chọn cho mình vị trí an toàn ngay khi nhận được cảnh báo từ Athenia.
Nhóm Athenia đã thành công, nhưng không phải trong việc đánh bại cả hai mục tiêu. Trước nguy cơ bị tàn sát cả nhóm, cô nàng đội trưởng đã đưa một quyết định mạo hiểm: tập trung toàn bộ lực lượng vào con quái trùm.
May mắn thay, trước khi Athenia bị con Sinh vật dị biến Siegerout đánh tới chết, các đồng đội của cô ta đã kịp thời hạ sát mục tiêu của mình.
Dĩ nhiên, chẳng có gì đảm bảo rằng khi con quái trùm chết đi thì Siegerout sẽ ngừng lại những đợt tấn công. Nhưng thật bất ngờ, hắn ta khi ấy đã bỏ qua Athenia, nhào tới chỗ Houstern đang tan biến, vung tay tóm lấy thứ gì đó rồi cứ thế vùng chạy đi mất. Chẳng ai biết hắn ta đi đâu, nhưng âu là chuyện tốt.
– Tạ ơn trời đất, mọi người vẫn ổn.
Giọng nói vui mừng vang lên cách Turan không xa. Nó quay sang thì thấy đó là thuật sư Benierth. Ông ta giờ mới chạy kịp tới đây, chẳng biết vì cái gì mà chậm trễ.
Hơi suy nghĩ một chút, Turan bảo:
– Ông ở lại coi chăm sóc cho bọn họ. Ngoài ra, báo cho Athenia rằng khi xong việc thì đến thị trấn Faldori gặp tôi. Trước đó, mọi người cứ an tâm nghỉ ngơi đến hết ngày. Chi tiết về sự thay đổi kế hoạch, tôi sẽ bàn với Cartien.
Benierth nghe vậy thì lộ vẻ ngạc nhiên, lưỡng lự trong giây lát, hỏi:
– Giờ cậu định đi đâu? Nếu không… để tôi đi cùng cậu. Bất đắc dĩ quá thì, tôi sẽ lập tức gọi một vài thành viên đội Khiên xám-
Turan đưa tay ra hiệu ngừng lại. Nó hiểu là đối phương đang lo lắng cho sự an toàn của mình, mặc dù cũng chỉ là để phù hợp với vị trí và vai trò hiện tại của bản thân. Dù sao thì theo kế hoạch ban đầu, nó sẽ ở cùng với đội Khiên xám xuyên suốt vài ngày liền cơ.
Thế nhưng, kế hoạch đã sớm không còn như trước nữa rồi. Thuyết phục Benierth là không khả thi, ngược lại, đơn giản cứ để mặc là được.
– Ông không cần quan tâm nhiều làm gì. Có phải là trách nhiệm của ông hay không thì chẳng tới lượt ông quyết định.
Người thuật sư sầm mặt, im lặng hẳn một lúc lâu. Thấy đối phương không có ý định đôi co với mình, Turan liền quay đi, hướng thẳng về phía cánh cổng không gian vừa xuất hiện khi con quái trùm Houstern bị tiêu diệt.
Những tưởng chuyến càn quét phó bản ‘Vùng đất hoang tàn’ đến đây là kết thúc, bất thình lình, từ phía sau Turan nhảy tới một bóng người chắn đường trước mặt nó. Như một phản xạ có điều kiện, Turan lập tức thủ thế, sẵn sàng tung ra một tấm bùa ‘Chấn động’ để bảo vệ bản thân.
– Xin đừng vội, cậu Turan.
Turan trừng mắt, xì một tiếng. Người đến thì ra là Vrolm. Ông ta chẳng biết từ lúc nào đã tới đây. Nó dù đoán được rằng Vrolm sẽ không dễ dàng bỏ rơi nhóm Athenia như vậy, vẫn khó mà phát hiện ra sự tồn tại của đối phương.
Đó là do kỹ năng chủ đạo mang tên ‘Truy sát’ của ông ta. Kỹ năng được kích hoạt lên một đối tượng, khiến cho bản thân nhận được trạng thái có lợi giúp làm tăng các loại thuộc tính, đặc biệt là về tốc độ và sát thương đơn thể, cùng với đó là khả năng trở nên mờ nhạt dưới cái nhìn của kẻ khác.
Tuy nhiên, trạng thái có lợi ấy sẽ lập tức mất đi nếu như Vrolm chuyển đổi mục tiêu hay đơn giản chỉ là bị phân tâm trong giây lát. Điều này bao gồm cả việc ra tay bảo vệ đồng đội hay thậm chí là sử dụng các vật phẩm bổ trợ mà không nhắm tới mục tiêu đã chọn.
Làm chủ kỹ năng ‘Truy sát’ là không dễ dàng, nhưng có vẻ như Vrolm đã khá thành thạo, tới mức đến tận bây giờ, khi ông ta chủ động xuất hiện thì mới để lộ bản thân.
Turan tự hỏi rằng đối tượng mà Vrolm đã nhắm vào là ai. Có khả năng nhất chính là thuật sư Benierth, nhưng cũng không thể bỏ qua những người khác. Một điều chắc chắn là người đó cố tình giấu đi, vì chẳng thể nào có chuyện bị kỹ năng ‘Truy sát’ nhắm tới mà không có cảm giác gì được.
– Nói đi.
Turan cất tiếng, vẻ thúc giục. Nó vốn đã không hài lòng với biểu hiện của Vrolm, chỉ bằng việc ông ta xuất hiện ở đây, vào lúc này. Nếu ông ta muốn thì nên báo với nó trước, chứ không phải kiểu lén la lén lút tự làm xấu mặt bản thân.
Vrolm cảm nhận được cơn giận của Turan, và hẳn cũng biết rằng chính mình lộ diện có thể mang lại hậu quả như thế nào. Dù vậy, ông ta vẫn đứng ra chắn đường nó, tất có việc quan trọng.
– Tôi có thể nói chuyện riêng với cậu chứ? – Vrolm hỏi ý.
– Thế thì ra ngoài rồi nói.
Turan đáp ngay, cũng đồng thời nhấc bước tránh đi Vrolm, hướng thẳng về phía cánh cổng không gian. Lần này chẳng có ai cản nó nữa, thay vào đó là Vrolm đi sát theo sau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.