Chương trước
Chương sau
Để hoàn thành một phó bản, việc đánh giết quái trùm là một điều không thể thiếu. Dĩ nhiên, các du hành giả luôn có thể lựa chọn rời khỏi phó bản theo lối đã vào, cũng tức là từ bỏ phó bản. Sẽ không có bất kì hình phạt nào cho việc đó, và khi ở trong phó bản không còn một ai, phó bản sẽ trải qua một đoạn thời gian chờ rồi tiến vào trạng thái đóng băng, ngăn cản bất kì du hành giả nào bước vào. Khi trạng thái đóng băng kết thúc cũng là lúc phó bản được tái lập.
Trước khi cuộc càn quét phó bản được tiến hành, Athenia đã hỏi Turan rằng liệu nó có muốn hoàn thành phó bản hay không. Turan lập tức đáp là có. Nó mong chờ một trận đấu với quái trùm, chỉ vậy thôi. Dù sao thì chuyến du hành kế tiếp cũng không có diễn ra sớm hơn nếu đội ngũ rời đi phó bản mà bỏ qua quái trùm.
Theo như Turan được biết, quái trùm của phó bản ‘Vùng đất hoang tàn’ là một Sinh vật dị biến sở hữu cơ thể đồ sộ cao hơn sáu mét với cái đầu mọc ra cặp sừng như loài trâu, mắt bị mất một bên, lưng đâm ra tua tủa những chiếc gai nhọn, tay chân to và thô ráp có sức bóp nát cả những tấm kim loại một cách dễ dàng.
Con quái mang tên Houstern, kèm theo danh hiệu là Kẻ thất bại của vùng đất. Theo nội dung phó bản và những nhiệm vụ tài liệu đã từng thu thập được, con quái là kẻ đã gây ra cảnh hoang tàn hiện tại, nhưng lại chỉ đang làm việc theo yêu cầu. Có vẻ như hắn ta đã thất bại, dù chẳng rõ như thế nào mới được xem là thành công.
Không có cách. Phó bản ‘Vùng đất hoang tàn’ quá rộng lớn, rất khó để thu thập đủ toàn bộ tài liệu, càng chẳng nói tới việc hoàn thành nhiệm vụ kèm theo. Quân đoàn Ungreilt đã đánh giá đây đòi hỏi một chiến lược lâu dài, từ đó tránh dồn quá nhiều nguồn lực vào chỉ một phó bản.
Turan không ở vị thế có thể yêu cầu một cuộc điều tra sâu hơn về phó bản, cũng chẳng có lý do để làm vậy. Nó thích thú với những bí ẩn, càng dễ bị hấp dẫn thêm nếu những bí ẩn đó đi cùng với phần thưởng xứng đáng.
Nhưng giờ không phải lúc. Turan đã có đủ cho mình những điều cần chú tâm vào. Thực hiện nhiệm vụ tài liệu yêu cầu tiêu tốn một lượng thời gian và công sức rất lớn, tổ đội Turan đã may mắn thành công chỉ với một lần khi càn quét phó bản ‘Tàn tích Gufara’, không có nghĩa là điều đó sẽ lặp lại ở đây.
Turan theo kế hoạch tiến tới vị trí đầu tiên ở khu vực phía tây nam. Đó là một đám bốn con Nhện săn mồi đang nép mình sau những tán cây. Không rõ chúng có biết rằng bản thân đã bị phát hiện hay chưa, nhưng có lẽ chúng cũng chẳng đặt nặng vấn đề đó. Đám nhện hẳn không bao giờ nghĩ được rằng chính mình lại là kẻ bị săn.
Tham gia chiến đấu gồm có sáu du hành giả: hai đấu sĩ, một cung thủ, một pháp sư, một thuật sư và một y thuật sư. Đội hình này tương đối phổ biến, và luôn luôn đạt hiệu quả cao. Nhóm du hành giả có vẻ đã chiến đấu cùng nhau rất nhiều lần nên cực kì ăn ý, hoặc là quân đoàn Ungreilt có một chế độ luyện tập cho thành viên đáng để học hỏi.
Hai con Nhện săn mồi ở gần nhất gánh chịu công kích trước tiên. Chúng bị trúng tên ngay thẳng đầu và hai quả cầu lửa thiêu rụi luôn cả một vùng nhỏ xung quanh. Lượng sát thương gây ra là đủ, dù hai con quái vẫn còn dư chút hơi sức nhảy tới nhảy lui vẻ đầy hoảng loạn, để rồi bị Turan kết liễu một cách gọn gàng.
Chủng quái là côn trùng đặc biệt nhạy cảm với lửa, cũng là bị khắc chế mạnh. Mà thật sự, trong hầu hết trường hợp, lửa luôn phát huy hiệu quả tốt hơn các loại đòn tấn công khác.
Hai con Nhện săn mồi còn sống trong đám quái thấy đồng bạn mình nhanh chóng bị sát hại thì lại không chút nao núng, liền chuyển sang chủ động tấn công. Lần này, thuật sư là người phát huy vai trò của mình, bằng cách tung ra bốn tấm bùa nối tiếp nhau, tạo ra hai lớp màn chắn và hai vụ nổ xung chấn khiến cặp nhện nhảy tới bị đánh văng ngược về, quằn quại.
Thừa cơ, hai đấu sĩ xông lên, liên tục dồn sát thương vào. Cung thủ và pháp sư không ra tay, phần vì đồng đội ở trong tầm ngắm, phần khác vì lo rằng có thể lỡ tay giết chết mục tiêu, cũng tức cướp đi phần Thần tinh vốn nên thuộc về Turan.
Cứ thế, bốn con quái cấp độ lần lượt là 13, 14, 15 và 15 bị hạ sát dưới tay Turan. Lượng Thần tinh nhận về là 678 bậc, trong khoảng thời gian còn chưa tới mười phút. Nếu duy trì tốc độ này, bao gồm luôn cả thời gian di chuyển giữa các bãi quái, nó hẳn sẽ kịp thăng Thần cấp lên 12 trước nửa đêm. Dĩ nhiên, đó là đang tính theo thời gian bên ngoài phó bản, còn nơi đây sẽ luôn là một bầu trời chiều u ám, chỉ thay đổi một lần duy nhất khi con quái trùm bị đánh bại mà thôi.
— QUẢNG CÁO —
Đám quái tiếp theo vẫn là Nhện săn mồi với sáu con có cấp độ chủ yếu là 14, một con 13 và một con khác là 15. Lượng Thần tinh Turan kiếm được từ đám quái là 1083 bậc, nhiều gấp rưỡi so với trước trong khi thời gian tiêu tốn chỉ tăng thêm có một phút. Có vẻ như nó sẽ đạt được mục tiêu đề ra sớm hơn dự định.
Suốt hơn một tiếng đồng hồ kế, Turan liên tiếp săn giết năm đám quái nữa, hạ sát tổng cộng hai mươi lăm con Nhện săn mồi và ba con Sinh vật biến dị lỗi, mang về cho bản thân 4959 bậc Thần tinh. Tiến trình thăng Thần cấp của nó theo đó được đẩy lên đến mức 78%.
Tiếp theo là thời gian nghỉ, chủ yếu là để cho Turan không bị quá sức. Bản thân nó thấy mình vẫn còn chiến đấu được, nhưng đó không nghĩa rằng nó sẽ mù quáng bỏ qua việc nghỉ ngơi. Kế hoạch đang diễn ra tốt đẹp, chẳng thể vì một chút vội vã mà làm sinh ra chuyện ngoài ý muốn. Nó cơ bản cũng không cần phải gấp.
– Tính kỷ luật của mọi người rất tốt, kể cả khi cô đã bảo rằng tình hình không được khả quan.
Turan cất tiếng. Nó cố tình dò hỏi về tình trạng thực tế của đội Khiên xám.
Shelah ngồi ở cách không xa, đang thoải mái cảm nhận hơi ấm đến từ đống lửa trại. Nơi đây thật sự có chút lạnh. Điều đó càng thể hiện rõ hơn khi dừng lại nghỉ ngơi, cứ như là cái lạnh đang chậm rãi gặm nhắm con mồi của mình.
– Kỷ luật là thứ đầu tiên mà thành viên quân đoàn cần đảm bảo nếu còn muốn sống tốt những ngày tiếp theo. – Shelah đáp – Những quân đoàn khác cũng thế mà, phải không?
– Phải. – Turan gật nhẹ đầu tán đồng – Nhưng để được như hiện tại là không dễ. Bản thân tôi không chịu được sự ràng buộc khi tham gia một quân đoàn.
Shelah ra vẻ ngẫm nghĩ một hồi, bảo:
– Vậy nên cậu mới thành lập tổ đội riêng cho mình?
Turan không vội đáp mà đưa mắt nhìn về phía nhóm du hành giả vừa cùng mình chiến đấu vài phút trước. Họ nói cười, trò chuyện cùng nhau rất tự nhiên, ánh mắt lại chốc chốc dè chừng hướng về nơi đây. Họ có lẽ chỉ đơn giản là quan tâm, cùng lắm là e ngại.
– Đúng một nửa. – Turan nói – Tổ đội, kì thực, không phải là ý tưởng từ tôi.
– Ồ. Vậy là ai? – Shelah tò mò hỏi.
— QUẢNG CÁO —
– Chẳng quan trọng.
Turan hời hợt đáp, với tay bẻ gãy một nhánh củi khô tạo ra âm thanh giòn tan rồi ném vào trong đống lửa, cốt đánh lạc hướng Shelah. Xong, nó bảo:
– Nói vậy, không phải là do đội trưởng của cô đã khéo léo sắp xếp nhóm sao cho mọi người không xảy ra xung đột?
Mặt Shelah ngơ ra một lúc. Rồi cô ta cười trừ, chẳng biết nghĩ gì, mất một lúc mới cất tiếng:
– Cậu cứ nhắm vào tôi để hỏi, thật sự… khó khăn quá.
Turan cười nhạt, nói:
– Athenia đang gánh vác quá nhiều. Tôi không định ngăn cản cô ấy nhưng… nếu tình huống cần thiết, có chuẩn bị vẫn hơn.
Đó là lời thật lòng. Sau khi chứng kiến sự kiên quyết không chỉ một lần của Athenia, Turan đã từ bỏ việc thuyết phục cô nàng. Nó giờ chỉ có thể chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Lẽ dĩ nhiên, có là chuyện gì xảy ra thì cũng không thể để ảnh hưởng tới dự tính của nó được. Nếu không, Wyndur sẽ phải có một lời giải thích thỏa đáng, cùng với đó là sự đền bù.
Liếc mắt qua lại một hồi, Shelah nhỏ giọng bảo:
– Nói cho cậu cũng được thôi. Nhưng tôi có lợi gì?
Turan hơi nhíu mày. Nó không cảm giác đòi hỏi của Shelah là kì lạ, chỉ là thái độ thay đổi quá đột ngột. Mới vừa nãy cô ta còn trông như thể nhất định phải giữ bí mật mọi việc tới cả khi chết đi mà không sống lại được nữa.
– Tôi đã cho cô một cơ hội.
– Không tính! – Shelah thốt – Đó là đề nghị của cậu, có hiệu lực với tất cả mọi người.
— QUẢNG CÁO —
Shelah hình như đang hiểu nhầm gì đó. Turan nhắc đến là việc nó sẽ xem xét để cô ta cùng mình đến lục địa phía Tây, chứ không phải là về đề nghị trước đấy. Phải biết, cô ta đã nhận thua trong trận đấu rồi.
– Cô trông như đã có thứ mình muốn trong đầu. – Turan bảo – Sao không thử nói ra xem.
– Nói ra cậu sẽ chấp nhận sao?
Shelah nhẹ giọng hỏi, nhích người lại gần hơn.
– Không đứng đắn.
Turan đánh giá một câu. Nó đang phải đứng ở nhiều góc độ nhìn nhận vấn đề, cố tìm ra hướng giải quyết có lợi nhất cho cả hai bên, cô nàng vũ công lại chỉ chăm chăm vào ý muốn bản thân, còn không chịu nghiêm túc.
– A! Biết lỗi. Biết lỗi rồi.
Shelah thốt, cười tinh nghịch. Nhưng nụ cười của cô ta không kéo dài lâu khi trông thấy ánh mắt Turan trừng nhìn mình.
Turan phát mệt. Nếu có Athenia ở đây thì hẳn Shelah đã không dám như thế này.
– Thật ra, Athenia đang xem tình trạng hiện tại của đội là một bài luyện tập cho bản thân. Tôi cũng không rõ đó có thật hay không, cứ như thể cậu được Wyndur nhờ đến để tạo ra bài luyện tập này vậy. Nhưng dù thế nào thì, đội trưởng, cô ấy sẽ không từ bỏ cho tới khi nào mọi việc vượt ngoài tầm kiểm soát. Nói cách khác, là thất bại.
Cuối cùng thì cô nàng vũ công cũng chịu thốt ra những lời có ích.
“Ra thế.” Turan nói thầm. Nó đã không thể đoán được sự tình như vậy. Lời của Shelah mặc dù chưa hẳn là sự thật, nhưng cũng giúp nó phần nào hiểu hơn về Athenia. Cô nàng rất đặt nặng vai trò đội trưởng của mình, còn sẽ làm ra những điều gì nữa thì cần nó quan sát thêm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.