Chương trước
Chương sau
Đoạn đường hai mươi cây số nếu bình thường di chuyển thì không hề xa, nhưng hiện tại tổ đội bốn người phải đi bộ nên trở thành lâu đến nhàm chán. Dù sao thì Turan không có cho phép nhóm mình đụng độ với đám quái nào, cũng tận lực tránh né xung đột với những nhóm du hành giả khác. Đó đơn giản là quá tốn thời gian, không cần thiết.
Mất hơn ba tiếng đồng hồ, tổ đội Turan cuối cùng cũng đến được nơi mong muốn. Trời bấy giờ đã tối mất rồi, đống lửa trại cứ thế được nhóm lên bên cạnh mấy căn lều.
– Tốc độ này không tệ. – Howlei lên tiếng – Tối nay mọi người cứ nghỉ ngơi là được. Ngày mai liền có thể bắt đầu vào phần chính của sự kiện rồi.
– Thật sự?
Darmil hô lên với vẻ phấn khởi. Suốt ngày hôm nay cậu ta đã phải chịu đựng quá nhiều rồi. Thậm chí đụng phải một nhóm du hành giả ra ý khiêu khích nhưng vẫn phải nghe lời Turan mà giả vở không quan tâm.
– Yên tâm. – Howlei đáp, quay sang Turan – Về phần chi tiết kế hoạch thì đành chờ quyết định của cậu rồi.
Turan nhận lấy từ Howlei một cuộn giấy da, mở ra thì thấy chính là bản đồ khu vực sự kiện Appaprithietra với không ít các điểm màu xanh lam lớn nhỏ khác nhau được đánh dấu cẩn thận.
Turan là người thông minh, ngay lập tức nhận ra ý nghĩa của mấy điểm đánh dấu trên bản đồ, liền cẩn thận suy tính một hồi, bảo:
– Rất tốt. Trước mắt, sáng sớm mai chúng ta cứ hướng tới đám quái gần nhất.
Nói xong, nó liếc mắt nhìn Howlei, ra ý cảnh cáo cậu ta một chút.
– Nói vậy, giờ chúng ta cứ việc nghỉ ngơi thôi? – Kull cất tiếng hỏi.
– Không. – Turan đáp ngay – Kull, cậu đi thăm dò một vòng xung quanh. Không cần thiết tiếp cận đối phương, chỉ cần xác định số lượng là được.
Kull mỉm cười, hiểu ý, thoắt cái chạy đi, ẩn người vào trong màn đêm.
Tham gia sự kiện Appaprithietra, suy cho cùng là rất khó tránh khỏi bị các nhóm chọn phương án cướp đoạt lấy làm mục tiêu. Hiện tại, nhóm của Turan vẫn chưa ra tay chiến đấu, lực lượng vì thế trong mắt đối phương vẫn là một bí ẩn cần được thăm dò. Nhưng nếu chúng đã muốn biết về mình, vậy thì cũng nên bỏ ra một cái giá xứng đáng.
Buổi đêm trôi qua khá yên tĩnh. Ở gần chỗ này, chủng quái phần lớn đều là lành tính, cấp độ cũng không cao, cùng với việc du hành giả tạm thời vẫn chưa thể chủ động công kích lẫn nhau nên không cần phải lo bị tập kích.
Sáng sớm, trời còn mờ sương thì nhóm Turan đã nhổ trại lên đường, hướng thẳng tới điểm đánh dấu đầu tiên.
Càng tiến sâu vào trong rừng, những kẻ theo đuôi càng trở nên ít ỏi, chẳng mấy chốc thì biến mất toàn bộ sau vài cây số. Chúng cũng là biết rõ thực lực của chính mình, cố chày cối đi theo, không cẩn thận còn chết vào tay mấy con quái nơi này.
Vào sâu hai mươi lăm số, cấp độ của quái tối thiểu đã đạt đến 5 rồi, và còn có thể xuất hiện các con quái có cấp cao hơn, thậm chí đạt đến 10 ở nơi sâu nhất.
Tổ đội Turan trên thực tế không có ý định săn giết quái có cấp độ quá cao, ở mức 6 đến 7, hoặc cùng lắm là 8 đã là rất tốt. Theo thông tin Turan thu thập được thì sự tồn tại của mấy con quái cấp cao hơn là cần có sự hợp tác chiến đấu giữa nhiều tổ đội với nhau. Tuy nhiên, lợi ích đạt được sau chiến khi chia đều ra thì không đáng với công sức cùng thời gian hao tốn. Đấy là còn chưa kể tới nguy cơ bị giết chết, trực tiếp đánh mất thứ hạng của mình. Lại nói, không có khả năng một nhóm du hành giả nhận được sự giúp đỡ từ các nhóm du hành giả khác để giành thứ hạng cao. Sự kiện Appaprithietra sau cùng vẫn chỉ là một sự kiện nhỏ dành cho người mới, không đáng giá bất kì ai theo đuổi đến mức phải thuê mướn, nhờ người rồi cùng nhau đánh vào đám quái cấp cao. So với việc đấy, đánh cướp là lựa chọn tốt hơn nhiều.
Tất nhiên là ngoại trừ Turan đang phải cố gắng hoàn thành nhiệm vụ từ thần Syrathr. Vậy nên nó trước đó mới tính tới chuyện đánh cướp, tránh có kẻ nào đấy trắng trợn dùng mọi thủ đoạn tranh với mình giải quán quân.
Nhưng có lẽ là không có sự tồn tại như vậy xuất hiện trong sự kiện lần này. Cái Turan cần để ý tới bây giờ, hẳn là tránh khỏi bị đánh cướp ở ngày cuối sự kiện là đã đủ.
Sau nửa giờ di chuyển, nhóm Turan cũng tiếp cận đám quái được đánh dấu đầu tiên. Là một đám sáu con Sói xám, trong đó có một con có bộ lông hơi ngả sang màu bạc, chính là chủng quái gọi là Sói xám bạc có cấp độ là 6.
Sự đáng sợ của Sói xám bạc không phải ở cấp độ của con quái, ít nhất thì đối với tổ đội Turan cũng là quá yếu rồi. Sói xám bạc là có sở hữu kỹ năng, chính là thứ mà ngay cả những con quái cấp độ 15 còn chưa chắc có thể mang lấy.
So với quái, du hành giả là có lợi thế hơn rất nhiều, nổi bật nhất là ở kỹ năng, ngay sau đó chính là các loại vật phẩm phụ trợ cùng trang bị. Nếu không thì đã không thể nào dùng tổ đội vài người càn quét hết đám quái này tới đám quái khác, lại còn vào đến phó bản nữa.
Nhưng từ cấp độ 15 trở lên, quái bắt đấu trở nên khó đối phó hơn rất nhiều. Sự khác biệt này chủ yếu đến từ kỹ năng mà chúng có được, khiến du hành giả hơi không cẩn thận liền sẽ mất mạng. Dù sao thì từ Thần cấp 15 đến Thần cấp 16 là cả một ngưỡng của to lớn, cần phải tổn hao không ít công sức, tài nguyên mới có thể đột phá được.
Thông qua kỹ năng ‘Thông hiểu’, Turan nhanh chóng xác định kỹ năng của con Sói xám bạc là ‘Cường hóa nanh’, giúp phát cắn của con quái gây sát thương lớn hơn đáng kể, ngoài ra còn có khả năng cắn xuyên lớp giáp nhất định.
Đám quái sáu con thấy có người tới gần liền xem đó như là con mồi, bắt đầu di chuyển vây lấy.
– Kull di chuyển tấn công hai con bên cánh phải. Howlei cố gắng chống đỡ con bên trái cùng. Còn lại ở giữa thì Darmil giải quyết.
Bản thân Turan không được nêu lên trong lời nói, nhưng không có bất kì sự dị nghị nào, vừa dứt lời ba người liền ai vào việc nấy, cất bước tiến lên. Kull với lợi thế về tốc độ nhanh hơn cả những con Sói xám, lại còn nhanh hơn nữa với các kỹ năng của mình, dễ dàng di chuyển vào góc chết của đối phương, cứ thế từng nhát đâm một lấy đi sinh lực của con quái.
Howlei có phần chật vật hơn, nhưng nhìn chung thì không gặp khó khăn. Cậu ta hiện tại vẫn chưa kích hoạt kỹ năng chủ đạo mà chỉ phụ thuộc vào kỹ thuật chiến đấu chống lại con quái. Đây không thể xem là một lựa chọn tồi vì sự kiện dù sao là kéo dài mấy ngày liền, quá sớm tiêu hao lực lượng chính của bản thân là không nên chút nào.
Darmil có lẽ là nổi bật trong số ba người, vừa lao vào đã dùng một búa đập chết tươi con Sói xám bạc. Phải biết đây là con quái có cùng cấp với con Hề chiến binh, dù thuộc tính phòng thủ của con quái có thấp một chút, cũng không thể cứ như vậy đơn giản đánh giết.
Turan không nghi ngờ gì nhiều, lập tức đoán ra rằng Darmil đã kích hoạt hiệu quả ‘Bộc phát’ trên đòn đánh. Người đồng đội này quả thực có sức chiến đấu rất đáng sợ.
Đám quái sáu con cứ thế dễ dàng bị đánh giết, phân tán thành những đốm sáng li ti tụ hợp lại thành một đám mây nhỏ trên mặt đất, chốc thì tan đi, để lộ ra bên dưới một mỏm đất có rất nhiều tinh thể màu xanh lam nhạt đính ở trên.
Số lượng tinh thể trong mắt Turan là rất đáng ngạc nhiên. Chỉ riêng số lượng này đã có thể so với phần mà một nhóm du hành giả bình thường có thể giành được trong gần nửa ngày săn giết. Đáng tiếc là không có viên tinh thể nào có kích thước lớn, có thể xem là thiếu may mắn.
Bốn mươi bốn nhóm du hành giả tham gia sự kiện Appaprithietra, suốt ba ngày liền săn giết cũng phải có trên dưới ba đến bốn trăm đám quái. Số lượng lớn như thế, tất nhiên tránh khỏi việc sinh ra vài viên tinh thể lớn. Vậy nên nhóm Turan nhất thiết phải giành được một viên tinh thể lớn, bằng không liền phải không ngừng săn giết quái cho tới tận ngày cuối cùng.
– Được rồi. Phần thu thập để cho tôi.
Kull cười nói. Xong chẳng đợi ai phản hồi liền tiến tới mỏm đất, lấy ra một bộ dụng cụ gồm cuốc chim, búa, vài cái đục,… miệt mài đập gõ. Động tác của cậu ta vô cùng thuần thục và chính xác, trông như đã làm chuyện này rất nhiều lần rồi, khiến Turan không khỏi bất ngờ.
– Tốc độ này, hẳn trong vòng một giờ là có thể thu thập xong.
Howlei lên tiếng, vẻ hưng phấn nhìn lấy Kull.
– Còn đứng đó làm gì?
Turan nhăn mày bảo. Howlei hơi hoảng hốt một chút, nhưng rồi cũng ngồi xuống đối diện Kull, lấy ra một bộ dụng cụ tương tự mà ngồi đập gõ.
– Chúng ta đi thôi, Darmil.
Turan nói, sau đó cất bước hướng thẳng tới điểm đánh dấu tiếp theo. Darmil là đánh vẫn còn chưa có đã, rất hăng hái chạy đi.
Nhóm Turan cứ thế chia thành hai, một đi trước săn giết quái, một theo sau thu thập chiến lợi phẩm. Đây là một cách rất tốt để tăng tốc độ giành lấy điểm tích lũy, và hẳn cũng chỉ có nhóm mà thực lực mạnh như nhóm của Turan mới dám thực hiện.
Turan cùng Darmil chỉ có hai người, nhưng sức chiến đấu là không cần phải bàn cãi. Phần lớn các trận chiến cũng chỉ có Darmil là ra sức nhiều hơn cả, Turan chỉ cần tùy thời ra tay hỗ trợ là đã đủ.
Hai người dù sao cũng không định vào quá sâu mà chọc tới quái cấp cao, ở quanh đây săn giết mấy con Sói xám, Sói xám bạc với Sói bạc có cấp độ 7 là đã đủ. Về số lượng, mỗi đám quái có khoảng từ năm tới tám con, không đáng lo ngại, chỉ cần không phải gặp một đám toàn Sói bạc thì mọi chuyện đều ổn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.