Kull nằm trên sàn, mặc cho từng cơn đau khắp người giày xéo chính mình, cũng không có kêu rên một tiếng nào. Chút ít nước nơi khóe mắt cậu giờ này cũng đã khô lại, thành hơi ngứa.
Từng tiếng thở đều đều vào và ra cho thấy Kull vẫn còn sống được, chỉ là không được thoải mái lắm mà thôi.
– Không thể chết ở đây được.
Kull lẩm bẩm, xoay người ngồi dậy, cơn đau khắp người theo đó nhói cả lên làm cậu nhăn mặt.
Kull thử cử động tay trái của mình, phát hiện chỉ hơi run lên một chút, cố thêm nữa liền sẽ đau điếng. Chân trái của cậu khá hơn tí, có thể cử động được, nhưng đứng lên thì có phần quá sức, không cẩn thận sẽ khụy ngã mất.
– Quá tệ rồi.
Kull nói nhỏ, cất ra một tiếng cười khẩy tự giễu mình. Tình hình cậu giờ muốn đánh được một tên Nihr khác còn khó chứ đừng nói đến đối đầu với một du hành giả Thần cấp 5 dày dặn kinh nghiệm, lại còn phải đánh chết ông ta nữa, là không thể nào.
Một vật chợt lọt vào tầm mắt của Kull. Là một chiếc bình gỗ. Kull nhớ được đây là thứ mà tên che mặt kia để lại cho cậu, nhưng không có để ý nhiều vì cho rằng không phải thứ gì tốt. Hắn ta, nghĩ thế nào cũng là cùng một giuộc với phân hội trưởng, càng sẽ không có lòng trắc ẩn gì mà giúp đỡ cậu.
Kull cầm chiếc bình gỗ, nghĩ ngợi hồi lâu thì thử mở nắp ra. Một mùi hương nhàn nhạt từ miệng bình lan tỏa, hơi có vị đắng, có chút tanh hôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vans-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/468943/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.