Buổi chịu đánh của Kull kéo dài không biết bao lâu, tới khi người đàn ông hơi thở dần trở nên gấp gáp thì mới ngừng lại.
Kull nằm trên đất, răng cắn chặt vào nhau, cho đến giờ vẫn chưa kêu lên một tiếng nào. Hoặc có lẽ cậu đã quá đau đớn và mệt mỏi rồi, nên không còn đủ sức mà kêu than nữa.
Lần đánh đập này, người đàn ông làm quá nặng tay. Ông ta dường như đang trút hết mọi tức giận và sự khó chịu trong lòng lên người Kull. Cậu hẳn là xui xẻo nên mới tìm trở về đúng vào lúc này, trở thành bao cát xả giận cho ông ta.
– Cho ngươi năm phút.
Người đàn ông gằn giọng nói, rồi quay người trở lại bàn quầy của mình. Ông ta rất từ tốn lấy ra một cuốn sổ nhỏ bắt đầu ghi chép, trông như thể vừa rồi chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Kull lăn lộn trên sàn một lúc, khó khăn lấy ra một bình thuốc hồi phục đổ vào miệng. Dù người đàn ông cho thời gian không nhiều nhưng cậu vẫn rất cẩn thẩn chữa trị bản thân, tránh bị sặc hoặc đuối sức mà chết mất, để khi hồi sinh lại thì trừng phạt sẽ còn tồi tệ hơn nữa.
Hơn bốn phút trôi qua, Kull nén đau đúng dậy, tiến tới trước bàn quầy, nói:
– Kull Paton từ đội số 4 xin báo cáo.
Người đàn ông ngừng bút, hơi liếc mắt nhìn Kull, gật nhẹ đầu bảo:
– Được.
Kull dưới sự cho phép của người đàn ông kể lại mọi chuyện, bắt đầu từ lúc vào thành Tailor đến đêm hôm bị phản kích, bị Turan bắt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vans-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/468934/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.