Maity nức nở một hồi mới lấy lại được bình tĩnh, và tất nhiên là không có chút không lao nào của Turan trong đó.
– Thế, yêu cầu vào đội của anh là gì? – Maity cất tiếng hỏi.
Turan nhìn Maity một chút, cẩn thận dò xét xem cô ta còn bị ảnh hưởng bởi lời nói vừa nãy của mình hay không rồi mới bảo:
– Trước hết thì thành viên tổ đội không được phép rời đội vì bất kỳ lý do gì.
– Tôi không hiểu.
Maity đáp ngay, không có vẻ gì là có bỏ ít thời gian nghĩ ngợi về điều Turan vừa nói.
– Lời sao nghĩa vậy. Không có gì sâu xa ở đây hết. – Turan khẳng định.
Maity ra vẻ suy nghĩ hồi lâu, bảo:
– Thế thì tôi càng không hiểu. Chẳng lẽ nếu rời đội thì sẽ phải nộp phạt hàng trăm nghìn xen?
– Cô chỉ cần biết thế là được. Tôi có cách xử lý của riêng mình.
Turan đáp, không hề có ý định giải thích ngọn ngành cho Maity. Nếu nó bảo thẳng rằng sẽ tìm cách khiến kẻ rời đội chết lên chết xuống, trừng phạt họ theo cách mà họ không dám nghĩ trải qua thì tổ đội của nó sẽ bị coi là một nhóm người cực đoan mất. Những điều như vậy chỉ nên cho thành viên trong tổ đội biết mà thôi.
– Nói tóm lại thì, nếu muốn vào tổ đội của anh, tôi phải đảm bảo chính mình sẽ không rời đi trong tương lai, phải không?
– Không sai. – Turan gật đầu đáp – Và tất nhiên phải được tôi cho phép.
Maity không mất quá lâu để hiểu được điểm mấu chốt ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vans-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/468854/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.