Tổ đội của Pongru trở về nhà chỉ tầm mười phút sau đó. Heathier là người trông thấy Turan cùng Darmil trước hết, rất nhanh tiến lại gần, hỏi vội:
– Hai người sao lại ở đây?
– Bọn tôi có việc muốn nhờ.
Turan đáp. Nó đưa mắt nhìn Pongru và Phalsia một chút. Trông qua thì cả bốn người đều không vui vẻ gì, và bầu không khí quanh họ như phủ lên một lớp buồn chán, hờn giận nào đó.
– Vào nhà rồi nói.
Heathier bảo, bước đến mở cửa vào nhà. Turan và Darmil sau đó cũng vào cùng với mấy người thuộc tổ đội Pongru luôn.
Turan ngồi trên chiếc ghế bành êm ái, cầm lấy tách cà phê mà Phalsia vừa pha cho nhấp nhẹ một ngụm. Chỉ như thế nhưng nó ngay lập tức có thể thấy được tinh thần mình tỉnh táo hẳn lên, thậm chí còn có chút cảm giác minh mẫn tăng thêm.
Cuộc sống của mấy người này cũng thật sự tốt quá đi. Căn hộ thuê cả căn này chắc chắn không hề rẻ, đã thế nội thất bên trong cũng đều là hàng đẹp và chất lượng cao. Ngay cả thứ cà phê mà Turan đang thưởng thức hẳn cũng là thuộc hàng đầu khi mà mùi hương nồng nàn có thể khiến người ta say xộc vào mũi, kế đến là vị đắng đậm đà kèm theo dư vị chua nhè nhẹ gây nghiện.
Sau ba năm sống vất vả xa nhà thì Turan từ lâu đã quên mất cái cảm giác của một cuộc sống sung sướng rồi. Giờ lại trải nghiệm được cảm giác tương tự thật làm nó có chút hoài niệm.
– Vậy, hai cậu cần giúp việc gì à?
Heathier
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vans-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/468838/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.