Xung quanh tối đen như mực. Turan nhìn quanh mấy lần nhưng tất cả những gì nó thấy chỉ là một màu đen. Dù vậy, nó vẫn cảm thấy nơi đây thật quen thuộc, như thể thuộc về chính nó vậy.
Chợt, một đốm sáng nhỏ hiện lên. Giữa khung cảnh tối đen này thì đốm sáng đó trở nên rõ ràng vô cùng. Turan đưa mắt nhìn kỹ hơn, và nó phát hiện rằng đốm sáng kia chính là một cánh hoa.
“Hoa Sinh Khất?” Turan nghĩ thầm. Trên cánh hoa có một vết cháy sém nhẹ nên Turan đoán rằng đây là phần còn sót lại của trận chiến với ba quả cầu điện lần trước.
Vốn dĩ khi thần Syrathr bảo rằng trong người nó vẫn còn một vết nhỏ của Thần ấn thì Turan không dám tin, vì nó đã thấy rõ ràng cảnh những cánh hoa cuối cùng bị viên đá màu lam nhạt tóm lấy và nuốt mất. Nhưng mà giờ khi thấy cánh hoa bị cháy sém này, Turan biết rằng mình đã nhầm.
– Điều này có ý nghĩa gì?
Turan buột miệng thốt. Dù rằng khung cảnh nơi đây không khiến nó thấy xa lạ hay nguy hiểm, nhưng vẫn không hiểu được tại sao mình lại ở đây, hay vì lý do gì mà cánh hoa bị cháy sém lại hiện lên.
Một tiếng gọi nhỏ, Turan chợt nghe được. Turan không hình dung cụ thể được tiếng gọi đó là gì nhưng rất chắc chắn rằng đang gọi nó. Không mất quá lâu để Turan nhận ra tiếng gọi được phát ra từ cánh hoa ở trước mặt mình, cũng như ánh sáng quanh cánh hoa đang phát ra mạnh mẽ hơn.
Là thần Syrathr. Turan sau vài giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vans-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/468812/chuong-62.html