Turan đã sớm ngừng thi triển kỹ năng chủ đạo, nhưng cảm giác về sự tồn tại của ma năng ở khắp nơi vẫn còn nguyên đó. Chỗ này nếu để cho những ma pháp sư khác tiến vào, e rằng sẽ làm bùng nổ cả một kỷ nguyên ma pháp trên toàn thế giới.
Tuy nhiên, cũng bởi vì vậy, Turan có lý do để bác bỏ nghi ngờ rằng ai cũng có thể dựa vào cánh cổng mà tiến đến đây. Có lẽ đây là nội dung bài thử thách của riêng nó.
Hồi lâu, Turan lấy lại tinh thần, bắt đầu quan sát xung quanh lần nữa. Nó cần tìm một hướng đi. Ở một nơi rộng mênh mông thế này, không có nghĩa là nó cứ nên ở nguyên một chỗ chờ đợi. Thử thách sẽ không đơn giản như thế.
Phía trên là vòm, dưới đất là tinh thể, thỉnh thoảng có dòng chảy thoáng qua và ở nơi xa là nguồn phát động. Nhìn chung, nơi đây giống như một lồng kính của một thí nghiệm nào đấy. Điểm đột phá hoặc là mái vòm, hoặc là nguồn phát động. Mặt khác, dòng chảy ma năng có thể được lợi dụng.
Turan nghĩ đến một số ma pháp, nhưng nó không cho là có bao nhiêu tác dụng, bản thân lại không dám mạo muội thử. Nó cần thêm nhiều thông tin hơn nữa.
Đúng lúc này, Turan mới sực nhớ ra rằng theo lời Velduran, nội dung thử thách sẽ được giới thiệu một khi bước vào Lĩnh vực Ma pháp. Bây giờ hẳn cũng đã qua kha khá thời gian rồi, vậy mà nó vẫn chưa nhận được bất kì tin tức nào cả. Chuyện này không bình thường.
Turan không cho rằng một sự kiện lớn như hiện tại ở tòa tháp Ma pháp Tối thượng lại có thể xảy ra lỗi sai. Thế nên nó tin tưởng khả năng vấn đề là nằm ở mình.
– Là thứ gì?
Vừa lẩm bẩm, Turan vừa nâng hai bàn tay đưa lên trước mặt. Hạt giống của Sự sinh trưởng và dấu hiệu viên đá sinh mạng là hai thứ đầu tiên được nghĩ tới.
Khi Tử thần Sứ đồ bóp tan linh hồn lang thang của Velduran, dấu hiệu viên đá sinh mạng lập tức mất đi liên kết, nhưng sự tồn tại của nó vẫn còn nguyên đó. Mặt khác, Turan cũng cảm nhận được một sự thay đổi rõ rệt, chỉ có điều chưa biết là tốt hay xấu.
Lúc đưa tay hướng tới cánh cổng để tiến vào đây, lòng bàn tay của Turan có sự phản ứng, và mỗi bên là khác biệt. Một vùng không gian ngập tràn ma năng lại khiến cả dấu hiệu viên đá sinh mạng và hạt giống của Sự sinh trưởng phản ứng, thật khó mà hiểu được lý do.
Bên cạnh đó, Turan còn chưa quên viên đá màu xanh lam vẫn luôn tồn tại. Và kì thực, nó càng tin tưởng nguyên nhân chính là do viên đá, bởi sau khi tiến vào Lĩnh vực Ma pháp này, hai lòng bàn tay đã sớm chẳng còn phản ứng nữa. Thậm chí, nếu không phải nó cố tình nhớ đến, suýt quên mất luôn cả chúng rồi.
Lần cuối cùng mà viên đá màu xanh lam có phản ứng là khi Turan lọt vào phó bản ẩn ‘Nơi trú ẩn của hoa tuyết’, lợi dụng để trì hoãn việc bị đẩy ra ngoài phó bản. Ở đó, một con ngươi khổng lồ đã nhìn chằm chằm, và cất lời nói.
Viên đá màu xanh lam vô cùng đặc biệt, Turan luôn biết như vậy. Thế nhưng cụ thể như thế nào, nó vẫn còn chưa rõ. Bây giờ nhớ lại, nó thậm chí không dám chắc từ khi nào viên đá đã tồn tại trên người mình. Có thể là bẩm sinh, cũng có thể là chỉ mới xuất hiện gần đây.
Còn tốt cho tới giờ, viên đá đều chỉ giúp ích chứ chưa từng gây hại. Turan bất giác đã luôn dựa dẫm vào viên đá mỗi khi nó rơi vào tình huống nan giải. Tưởng tượng, đó giống như là một chiếc chìa khóa vạn năng có thể giúp giải bất kì bài toán nào.
Hiện tại cũng vậy. Turan nghĩ đến viên đá, và dĩ nhiên, muốn sử dụng. Nó có hơi do dự, nhưng nếu nghĩ rằng tình trạng trước mắt là do viên đá, thì chẳng còn cách nào khác.
Turan nhấc tay, tập trung tinh thần. Hình ảnh con ngươi khổng lồ chợt hiện thoáng qua trong tâm trí khiến nó giật mình, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh. Tinh thần của nó rõ ràng là bị ảnh hưởng bởi cảnh tượng khi ấy mạnh hơn nó tưởng rất nhiều.
Chẳng để Turan phải đợi quá lâu, hình dáng viên đá màu xanh lam dần hiện lên. Nó nhìn chăm chú, để ý từng chuyển động một quanh viên đá hòng xem có phản ứng nào lạ thường hay không.
Một làn gió thoảng qua mát rượi. Ngay tại lúc đó, Turan trông thấy viên đá nhấp nháy. Chỉ đơn giản như thế, nhưng qua ánh mắt nó và kỹ năng chủ đạo của bản thân, nhiều thứ đã được làm rõ.
Thứ nhất, viên đá đang hấp thụ thứ gì đấy từ vùng không gian nơi đây. Nếu đó là ma năng, vậy câu hỏi đặt ra là viên đá cần ma năng để làm gì. Turan không hi vọng viên đá phát triển vượt ngoài tầm kiểm soát của mình, thế nên cần phải biết.
Thứ hai, viên đá quả thật là nguyên nhân dẫn Turan tới chỗ này, và đây mặc dù là Lĩnh vực Ma pháp, lại không phải là nơi mà Velduran đã nhắc tới. Bởi lẽ dựa vào phản ứng từ viên đá và rung động ở linh hồn bản thân, nó cảm nhận sự bài xích. Nó đang bị đuổi đi, không được chào đón.
Thứ ba, có thứ gì đó đang tìm cách giao tiếp với viên đá màu xanh lam, hoặc bản thân Turan. Những dòng chảy và dao động có trật tự lặp lại liên tục cho thấy rõ điều đó. Không hẳn là một loại ngôn ngữ, mà giống hơn là chỉ đang cố gây chú ý.
Turan tự hỏi liệu thứ đang cố giao tiếp ấy và sự bài xích có liên quan đến nhau hay không; hay thậm chí chúng là cùng một thứ.
Dù thế nào thì giờ nó cũng đã tìm thấy một đầu mối quan trọng. Trước hết hãy cứ phản hồi lại lời gọi của đối phương đã.
Nghĩ rồi, Turan hít sâu một hơi, cất tiếng:
– Có ai ở đây không?
Câu nói đơn giản nhưng đánh thẳng vào vấn đề. Turan lắng tai nghe, đồng thời để ý sự thay đổi xung quanh viên đá màu xanh lam. Đối phương hẳn là nghe thấy được, đang thay cách tiếp cận.
Turan cảm thấy mình cần nói thêm vài lời, và vì thế nó tiếp tục:
– Bất kể ngươi là ai, nếu muốn làm gì thì cũng xin hãy phản hồi. Nếu có thể hiện diện thì càng tốt hơn.
Đối phương không giống như là hiểu được lời Turan, khiến cho dòng chảy và dao động xảy ra rối loạn. Vẫn còn tốt, chỉ chốc chúng lại ổn định như thường.
Và bất ngờ thay, một giọng nói ồ ồ vang lên:
– Ngươi là ai?
Giọng nói xuất phát từ trong làn gió, lại chẳng rõ phương hướng. Chính xác thì mọi làn gió đang dạo qua khắp nơi đây đều chứa đựng giọng nói ấy.
Đối phương đặt ra một câu hỏi, chẳng thèm giới thiệu bản thân. Điều đó lại không làm Turan ngần ngại đưa ra câu trả lời.
– Turan. Một du hành giả. Ngươi hỏi… có phải là vì thứ này.
Turan nâng tay đặt lên trước ngực. Bản ý của nó đơn giản là chỉ viên đá màu xanh lam đang ở trên người mình. Nếu đối phương là vì viên đá, tất nhiên sẽ hiểu ý.
Trầm ngâm. Gió ngừng thổi, và một khoảng lặng cứ thế kéo dài cho đến tận khi đống suy nghĩ trong đầu Turan về những gì đang xảy ra được sắp xếp lại hết thì đối phương mới chịu cất tiếng lần nữa.
– Ngươi không phải hắn ta. Ngươi vì sao đến đây?
Turan nhíu mày. Lòng hiếu kì nổi lên, nó không thể không hỏi:
– Hắn ta là ai?
Đối phương không đáp, chừng như đang cố nhớ lại. Sau một lúc mới nghe được:
– Quên rồi. Các mảnh vỡ… ở khắp nơi. Ta cần ngươi mở chúng ra.
Turan thảng thốt. Nó vừa nghe được một từ mấu chốt: mảnh vỡ. Nó vẫn còn nhớ rõ rằng viên đá màu xanh lam chính là mảnh vỡ Thời đại.
“Không đúng!” Turan thốt thầm. Nó vừa mới cho rằng mảnh vỡ được nhắc đến chính là viên đá màu xanh lam, nhưng đối phương lại cần mở chúng ra, vậy thì có phần không hợp lý. Nó cần thêm thông tin.
– Mảnh vỡ ngươi nói là gì?
– Là thứ mà ngươi dùng để tiến vào đây.
Mặc dù lời này cũng có một phần ý chỉ viên đá màu xanh lam, nhưng Turan vẫn muốn thăm dò lần nữa.
– Neo cấm chế?
– Đúng vậy.
Thở hắt một hơi. Turan ngẩng đầu nhìn quanh. Nó luôn cố tình giấu đi sự hiện diện của viên đá màu xanh lam, luôn sử dụng phương thức ám chỉ hòng bảo toàn tính bí mật. Kinh nghiệm từ lần đặt câu hỏi cho thần Syrathr cho thấy nó không thể cứ tùy tiện tiết lộ về mảnh vỡ Thời đại hay cả Khamaelsiz.
Xác định rõ ý của đối phương xong, Turan thắc mắc:
– Mở như thế nào?
– Giống như ngươi đã làm là được.
Turan ngẩn người. Nói vậy trong lúc vô tình nó đã mở cấm chế cho đối phương. Chuyện này bảo nhỏ thì là một cấm chế đơn biệt không thể làm nên chuyện gì, nhưng bảo lớn thì rõ ràng nó đang thực hiện một hành động cực kì nguy hiểm. Thứ mà khiến phải dùng hàng đống neo cấm chế để giam giữ thì tất nhiên vô cùng mạnh mẽ, và chắc chắn chẳng phải thứ hiền lành gì.
E sợ là vậy, Turan vẫn không nhịn được thốt:
– Giúp ngươi tôi được gì?
Như đã chờ đợi sẵn, đối phương lập tức lên tiếng:
– Ngươi mong muốn thứ gì?
Nhất thời, Turan không nói được lời nào. Không phải là nó không có mong muốn, mà là nó có quá nhiều, lại chẳng thể biết được đối phương có thể làm được đến đâu. Mặt khác, giao kèo với chị em thần Syrathr vẫn còn nguyên đó, mặc dù không rõ có bao gồm luôn những gì nhận được ở đây hay không.
Kì thực về chuyện giao kèo, vấn đề không quá lớn. Chỉ cần yêu cầu được đền đáp ở bên ngoài tòa tháp thì chắc chắn có thể bỏ qua, không lo bị ảnh hưởng.
Cái đáng quan tâm hơn cả là Turan nên yêu cầu thứ gì. Giả như đối phương nhất định có thể đáp ứng thì chính nó cũng phải xem xét thứ mà mình yêu cầu liệu có phải thứ mà mình thật sự cần nhất. Giúp đối phương, vốn là chuyện lâu dài.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]