Chương trước
Chương sau
“Mình đang nghĩ linh tinh cái gì thế này…”

Turan nói thầm, cảm thấy thật ngớ ngẩn. Một người không thể lúc nào cũng loại bỏ thế mạnh của mình để tìm kiếm giá trị nổi bật. Cực kì ngu ngốc. Cái bản thân giỏi thì càng phải phát huy cho tốt.

Nói là vậy, Turan không định để lộ quá nhiều. Trước mắt mau chóng giải quyết sự tình này lại tính tiếp.

Turan đứng lên, lập tức gây chú ý đến cho vài tên du hành giả đang lẫn nhau phòng bị phe đối địch. Họ hoàn toàn không ngờ rằng nó có thể đứng lên sau đòn tấn công ma pháp vừa rồi, mà còn trông có vẻ như sẽ sớm tiếp tục tham chiến.

Turan không do dự kích hoạt kỹ năng ‘Sinh lực tràn trề’, bổ sung khí huyết cho bản thân. Lượng khí huyết nó đang còn là không ít, nhưng chẳng thể vì vậy mà chủ quan.

Có điều, kích hoạt kỹ năng làm cho lượng nguyên khí trong cơ thể nó còn lại không nhiều. Nguyên khí không thể nào bổ sung ngay lập tức, nên đây nếu xử lý không tốt sẽ thành một nước đi tệ hại.

Một số du hành giả bắt đầu cảm thấy khó chịu, xem Turan như là cục phiền phức nhất định phải giải quyết. Chỉ cần bây giờ đối phương có cơ hội, tin rằng sẽ dùng những chiêu thức mạnh mẽ để giết chết nó ngay. Một thứ vượt khỏi tầm kiểm soát, không có ai an tâm nổi cả.

Các ma pháp vẫn đang thi triển nối tiếp, áp chế lẫn nhau; cùng lúc đó, hai bên đều cứ ra người để tiến hành quấy rối, tạo thời cơ.



Turan nghĩ rồi, hơi mỉm cười, lấy ra một cây gậy dài chừng hơn mét có đính ở đầu một khối cầu được bao bọc bởi mấy nhánh cây khô cứng. Là một cây gậy phép, phẩm chất cùng cấp độ đều không tốt, nhưng để cho nó sử dụng thì vừa đủ.

Đã lâu lắm rồi kể từ lần cuối cùng Turan dùng tới ma pháp. Nó đối với lĩnh vực này luôn đặt vững một mối hiềm khích, bởi nguồn gốc của ma pháp, hay cụ thể hơn là ma năng, mơ hồ không được tốt đẹp. Có khi còn là cực kì xấu xa.

Không có bằng chứng nào cho chuyện đó, Turan cũng chỉ đọc được từ các quyển sách cổ lúc tự mày mò học ma pháp mà thôi. Thế nhưng nó luôn cố ép mình phải dè chừng, không được phép đánh mất bản thân.

Còn tốt là, so với ma pháp, Turan có hứng thú với việc vận dụng nguyên khí hơn, nên cứ thế dần dà xa lánh.

Cho đến khi Lily ngoài ý muốn chạm đến và nổi lòng yêu thích với thứ năng lượng này. Turan đã nổi giận, thật sự. Nó lúc ấy thậm chí còn có ý định bỏ rơi em ấy.

Nhưng đó cho đến cùng chỉ là hành động cố phủ định hiện thực của một kẻ tầm thường đáng thương hại. Turan tự thấy bản thân thật tội nghiệp, và đồng thời là một kẻ tồi tệ. Ma pháp hay ma năng dù có nguồn gốc xấu xa hay không, so với những sự tình mà nó đã trải qua hay định sẽ gây ra, chẳng có bao nhiêu khác biệt.

Đã sớm không cần phải phân định đúng sai. Turan vừa ý. Bây giờ khi càng muốn tiến gần hơn đến lĩnh vực của thần, nó càng phải nhúng tay vào hết thảy.

– Ma pháp sư?

Một tên du hành giả đứng cách Turan không xa thốt lên, chừng như muốn cảnh báo những kẻ khác. Mọi người vốn dĩ nhận định nó là một đấu sĩ nên không có dành quá nhiều sự cảnh giác, bởi rất tự tin có thể khống chế được. Giờ nếu đổi thành ma pháp sư, vậy thì phải ngay lập tức vô hiệu hóa.

Thế nhưng chiến trận ma pháp đang diễn ra đến hồi kịch liệt, cả hai bên đều không đành lòng phân chia lực lượng mà cho phía còn lại lợi thế. Đó có khả năng rất lớn sẽ khiến cả đội gặp nguy hiểm ngay. Giờ chỉ có thể mong rằng kẻ lạ mặt này không phải là một ma pháp sư mạnh mẽ.

Cẩn thận nghĩ thì thật chẳng có gì đáng hoảng hốt. Một du hành giả vừa là đấu sĩ mạnh mẽ, vừa là ma pháp sư tài ba, cho tới giờ vẫn chưa từng có sự ghi nhận nào.

Dù vậy, một đấu sĩ chuyên về tốc độ vẫn được cử ra để đối chiến với Turan. Đối phương về cơ bản vẫn sợ hơn rằng nó đang giả đò, qua đó lừa gạt, sau lại bất ngờ dùng năng lực cận chiến mạnh mẽ để hạ sát phe mình.



Cách nghĩ rất tốt. Nếu là Turan, nó cũng sẽ làm như vậy. Tưởng tượng đối mặt với một kẻ địch vừa dùng kiếm tốt, vừa có thể vận dụng nguyên khí một cách tài giỏi, lại còn có thể thi triển ma pháp mạnh mẽ, chính nó là không tin nổi. Mà nếu đó là sự thật thì lại càng không thể lỗ mãng.

Kì thực, Turan không dám nhận mình giỏi về ma pháp. Thời gian đã qua rất lâu rồi kể từ lần cuối nó thi triển một ma pháp, và khi ấy đánh giá cũng là không cao. Giờ nó dùng tới, phần lớn là vì muốn lợi dụng cơ hội này lần nữa tiến vào lĩnh vực ma pháp.

Turan đã suy nghĩ không ít về chuyện này, sự tình sắp đến ở chỗ tòa tháp Ma pháp Tối thượng càng làm nó thêm bận tâm. Chưa kể đâu xa, chỉ ma pháp trận ẩn giấu nơi ấy mà nó biết được, đã đủ để khiến nó phải chăm chú.

Tên đấu sĩ đứng trước mặt, giữ một khoảng cách nhất định, không quá xa cũng không quá gần, hẳn là vì e sợ Turan dùng kỹ năng cận chiến. Nhiệm vụ của đối phương chỉ là kiềm chế nó, chẳng cần phải liều mạng. Hành động ngu ngốc dẫn đến mất mạng thì chưa có gì đáng nói, nhưng để nó được thoải mái phát huy năng lực thì hậu quả sẽ cực kì tồi tệ. Lúc ấy dù cho tái sinh vẫn sẽ phải chịu trừng phạt nặng nề.

Turan nâng gậy phép đến trước mặt, bắt đầu vận chuyển ma năng. Có lẽ vì đã lâu rồi chưa thử lại, cảm giác ma năng chảy từ vòng vận chuyển ma năng đi đến từng phần cơ thể không được quen lắm, nhồn nhột.

Còn tốt là vẫn chẳng mất quá nhiều thời gian để từng đường nét đầu tiên của vòng ma pháp được vẽ nên. Turan khẽ ừm một tiếng, tỏ vẻ hài lòng. Cử chỉ đó của nó lại khiến tên đấu sĩ khó chịu, phân vân không biết có nên bất ngờ tấn công hay không.

Turan nhìn đối phương, tiếp tục vận chuyển ma năng để vẽ vòng ma pháp. Đây là một ma pháp đơn giản, hiệu quả trong chiến đấu cũng chẳng phải lớn nhưng phù hợp cho người vừa mới trở lại thi triển ma pháp sau một thời gian dài như nó. Điểm nổi bật nhất là cho dù có thất bại thì hậu quả vẫn sẽ nằm trong khoảng chấp nhận được.

Chờ đến khi vòng ma pháp mà Turan vẽ nên hiện rõ đến hơn một nửa, tên đấu sĩ không còn có thể chần chừ thêm được nữa. Hắn ta mặc dù không khó để đoán biết ma pháp Turan đang định thi triển, nhưng cho phép đối phương có cơ hội hoàn thành ma pháp chính là đang hại bản thân. Nếu đánh giá sai tình hình, hắn ta không dám chắc rằng mình có thể cứu vãn nổi.

Huống hồ chi, trong khi vòng ma pháp đang được vẽ, ma pháp sư sẽ khó thể làm được gì thêm vì nhất định phải tập trung vào việc vẽ ma pháp. Chỉ một sai sót nhỏ sẽ gây nên cắn trả đau đớn, nhiều lúc trực tiếp phế bỏ năng lực sử dụng ma pháp của người đó cho đến khi được chữa trị.

Và rồi, tên đấu sĩ trực tiếp kích hoạt kỹ năng, lao đến với một tốc độ nhanh như chớp, đồng thời tay trái siết chặt một con dao ngắn đâm thẳng tới. Đòn tấn công không hẳn có sát thương lớn nhưng thừa sức gây phiền phức cho Turan, có giá trị cao trong việc thăm dò và áp chế đối thủ.

Turan nâng tay còn lại lên, mang theo một tấm khiên chắn nhỏ, thành công chặn được đòn tấn công chớp nhoáng của đối phương, thế nhưng tấm khiên cũng bị vạch ra một đường dài sâu hoắm, độ bền theo đó tụt xuống đến hết mức. Cấp độ và phẩm chất của tấm khiên rõ ràng là quá kém, giúp nó được một lần đã là tốt rồi.



Vừa kết thúc đòn tấn công, tên đấu sĩ liền thừa thế vung tay bổ một rìu nhắm thẳng vào giữa đầu Turan. Đoán trước được, nó đã lập tức nhảy ngược về sau tránh thoát. Tuy nhiên, hành động đó đã làm vòng ma pháp của nó mất ổn định, chỉ cần thêm chút sai sót thì thất bại là điều chắc chắn.

Không chút do dự, tên đấu sĩ vừa bổ hụt rìu xoay người, ném ra một cái móc sắt gắn liền với một sợi dây thừng, hòng hạn chế khả năng di chuyển của Turan và nếu thành công bắt lấy thì còn có thể lôi ngược trở về.

Đang trên đà lùi lại, muốn tránh né là rất khó. Huống hồ chi động tác của đối phương rất nhanh.

Turan cắn răng, quả quyết mặc kệ cái móc sắt cắm vào người mình, tranh thủ kích hoạt một tấm bùa mang phép ‘Trọng lực’ đã chuẩn bị sẵn lên bản thân. Hiệu quả rất mau liền có được, khiến cả người nó trở nên nặng trĩu như thể đang mang cả tấn đá trên vai.

Nhờ sức nặng đó, tên đấu sĩ không thể kéo đổ Turan được, càng đừng nói là lôi trở lại. Thế nhưng sức kéo ấy làm cho cái móc sắt cắm càng sâu hơn vào người nó. Nếu không phải lớp giáp da đang mang trên người có phẩm chất không tệ thì giờ sẽ còn khổ hơn, nói không chừng vòng ma pháp đang vẽ đã hỏng luôn rồi.

Turan cố làm ngơ đi cơn đau đang truyền đi khắp cơ thể, vội vàng vẽ tiếp những đường nét cuối của vòng ma pháp.

Biết không còn có thể ngăn cản đối phương thi triển ma pháp, tên đấu sĩ quyết định phòng thủ. Hắn ta hơi lui về sau, lấy ra một tấm bùa, kích hoạt luôn tạo ra một màn chắn màu vàng đất tương đối vững chãi, thứ mà đặc biệt có hiệu quả khi chống đỡ các đòn tấn công ma pháp.

Turan thấy thế thì mừng thầm trong lòng. Nó vốn muốn mỉm cười, nhưng cơn đau vẫn còn đang hành hạ nó kia khiến gương mặt của nó chỉ có thể trở nên nhăn nhó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.