Từ Qua hỏi xong liền hối hận, nhưng nước đổ đi khó hốt, cô cố gắng cứu vớt: “Nếu hai người ở thì hơi nhỏ.”
Lục Thịnh nhìn cô, khóe miệng hơi cong lên: “Hử?”
Giọng nói trầm thấp, ý tứ sâu xa.
Từ Qua đã học phân tích hành vi bây giờ cũng không phát huy được tác dụng: “Nếu như hai người ở chung thì ý kiến của bạn gái anh cũng rất quan trọng.” Đôi mắt Từ Qua xoay chuyển một vòng, phát hiện anh đang nhìn mình, tâm tư lộn xộn, suy nghĩ lan man: “Anh cảm thấy thế nào?”
“Không có.” Lục Thịnh thu tầm mắt lại đẩy cửa ra ngoài ban công, cửa sổ ở tầng mười hai không đóng, trên ban công là những nhánh cây xanh mởn đang vươn mình.
Không có cái gì? Từ Qua không nghĩ ra, mím môi bước theo Lục Thịnh ra ngoài ban công: “Cái gì?”
Lục Thịnh quay lại, Từ Qua theo bản năng lùi về sau dựa vào vách tường, cô đóng cửa khi nào vậy? Khoảng cách giữa hai người rất gần, mặt Từ Qua lập tức đỏ bừng, cô xoay người định mở cửa thì Lục Thịnh đã nói: “Tôi không có bạn gái.”
Đầu Từ Qua nổ ‘bùm’ một tiếng, pháo hoa bay đầy trời.
“À.”
“À cái gì?” Lục Thịnh lướt qua người cô, kéo cửa ra, quá gần, Từ Qua ngửi thấy mùi thuốc lá nhàn nhạt trên người anh, nhanh chóng bước đi: “Anh thấy nhà này thế nào? Nếu anh ưng ý thì tôi sẽ liên hệ chủ nhà ký hợp đồng.”
“Được.”
Từ Qua luống cuống tay chân tìm điện thoại trong túi xách, nói: “Chủ nhà chắc là chưa đi xa, tôi gọi điện thoại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vang-sang-nhat/39242/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.