Điện thoại chưa kịp nối máy thì Lục Thịnh đã quay lại, trong tay còn cầm một phần báo cáo, "Hiện trường tìm được vết máu của người thứ hai, tập trung tìm một người có vết thương giữa hổ khẩu [1]." Dùng dao găm đâm xuyên nội tạng cần một lực rất lớn, hung thủ gầy yếu nên trong quá trình gây án bị thương cũng là chuyện bình thường.
[1]: khoảng giữa ngón cái và ngón trỏ.
"Có kết quả giám sát chưa? Tìm người bị thương tay phải."
Vết máu còn lại xuất hiện gần thi thể trên lá cây vạn niên thanh vào lối vào phía nam quảng trường, chắc chắn là máu của hung thủ.
Từ Qua chỉ vào màn hình, "Người này, chính là hắn."
Phía Trịnh Húc rất nhanh liền có tin tức, bọn họ điều tra tất cả mối quan hệ của Tô Lệ, phát hiện một người rất khả nghi, là đồng hương của Tô Lệ - Vương Quân Vĩ. Mười bảy tuổi, trú tại thôn Hướng, người gầy cao 1m65. Hắn và Tô Lệ từng làm thuê tại một quán cơm, sau vì trộm cắp đồ của khách nên bị đuổi, còn sau đó hai người có giữ liên lạc không thì không rõ. Trịnh Húc tìm được chỗ trọ của Vương Quân Vĩ ở thôn Hướng, nhưng người không còn ở đó. Chủ nhà nói hắn đã hai ngày không về.
Từ Qua ra khỏi đơn vị, đột nhiên một chiếc Prado màu đen dừng trước mặt cô, khiến Từ Qua giật mình. Cửa xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt không biểu cảm của Lục Thịnh. Anh hờ hững nói, "Lên xe."
Từ Qua mở cửa bước lên xe, gật đầu với anh. Lục Thịnh không nhìn cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vang-sang-nhat/39231/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.