Từ Qua chớp mắt, lập tức ngẩng đầu nhìn camera, thức đêm khiến đầu óc cô không giữ được sự tỉnh táo, bây giờ thì hay rồi, tất cả mọi người trong cơ quan đều nhìn thấy cô chủ động nhào vào người Lục Thịnh. Khóe miệng Từ Qua giật giật, năng lực phản trinh sát của cô đâu mất rồi? Tố chất cơ bản của một cảnh sát hình sự đâu rồi? Mặt cô nóng như lửa đốt, nhìn chằm chằm Lục Thịnh, “Có phải em xong đời rồi không?”
Lục Thịnh nhìn cô chăm chú, ý tứ sâu xa, “Xong.”
Từ Qua giơ tay bụm mặt, chỉ để lộ một khe nhỏ nhìn Lục Thịnh, “Camera ở đây chắc là không có ai xem đâu, anh sẽ không bị khó xử.”
“Anh nghe nói.” Lục Thịnh nói không to, ngữ điệu chậm rãi, “Em muốn đốt pháo ở cổng Cục Công An Thành Phố?”
“Hả?” Ai nói với anh vậy?
“Hử?”
Từ Qua bỏ tay xuống, bừng tỉnh hiểu ra, mặt lập tức đỏ bừng, “Anh đừng nghe bọn họ nói bậy. Em đi trước đây, anh cũng tranh thủ nghỉ ngơi chút đi, đừng để mình mệt mỏi quá.” Mặt Từ Qua chỉ kém chưa chôn trong quần áo, cúi đầu xông ra ngoài nhanh như chớp, mất mặt quá.
Sao anh lại biết chuyện cô từng tuyên bố, nếu cô và Lục Thịnh yêu nhau thì cô sẽ đi đốt pháo ở cổng Cục Công An Thành Phố thông báo cho cả thế giới.
Ông trời ơi! Hãy mang cô đi đi.
Lục Thịnh nhìn Từ Qua rời đi, lúc này mới ép khóe môi đang cong cong xuống, xoa bóp mi tâm, che giấu cảm xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vang-sang-nhat/3279551/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.