Lục Thịnh nhanh chóng rời đi, Từ Qua ngẩn ngơ mấy giây, cô xoay người đóng cửa lại, đứng tựa lưng vào cửa, bụm mặt cười khúc khích. Cô không thể nhịn cười được, Lục Thịnh mua đồ ăn sáng cho cô sao?
Từ Qua xoa xoa mặt, thu lại nụ cười, cô hít sâu một hơi, bây giờ phải nhanh chóng thu dọn để đến đơn vị. Vụ án vẫn chưa có tiến triển gì. Từ Qua tắm rửa xong, thay áo sơ mi rộng kết hợp với quần bò rồi đi lên lầu.
Lúc gõ cửa cô suy nghĩ rất nhiều, vừa vươn tay định gõ cửa thì cửa đã mở ra, Lục Thịnh xoay người đi vào trong: “Vào ăn cơm.”
“Em còn chưa kịp gõ cửa.” Từ Qua hơi xấu hổ, giơ tay sờ lỗ tai, nhịp tim bỗng nhiên tăng tốc. Cô che trái tim nhỏ đi theo Lục Thịnh vào trong nhà, Lục Thịnh kéo một cái ghế ở bàn ăn ra rồi mới đi vòng sang bên kia ngồi xuống.
Anh liếc nhìn Từ Qua, nhanh chóng dời ánh mắt. Cổ áo sơ mi của Từ Qua hơi rộng, lộ ra một mảng da thịt trắng nõn. Lục Thịnh đẩy bát cháo đến trước mặt Từ Qua, đưa cho cô một cái thìa.
Từ Qua không cẩn thận chạm vào ngón tay của anh, cô vội vàng rụt tay lại, nhịp tim đập rộn ràng, lén lút nhìn Lục Thịnh thì bị anh tóm gọn.
“Nhìn gì thế?”
Từ Qua mím môi, vẻ mặt bình tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra, thu tầm mắt lại: “Anh thức suốt đêm à? Hôm nay vẫn phải làm việc?”
“Ừm.” Lục Thịnh húp cháo, giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vang-sang-nhat/3279545/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.