*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có rất nhiều cách để người tu hành xuất hành, từ Á Thánh trở lên có thể cưỡi gió, một ngày vạn dặm, hoặc là có thể dịch chuyển tức thời.
Mà chỉ cần bước vào ngưỡng cửa tu hành, cũng có thể tự dùng chân nguyên tăng tốc độ lên, hoặc dùng pháp khí, hoặc điều khiển dị thú.
Chẳng qua là sau khi trải qua ‘Thời đại mạt pháp’, pháp khí xuất hành đã là hi hữu, dị thú càng hiếm thấy hơn. Bởi vì điều kiện sinh tồn của dị thú rất hà khắc, không thể thiếu linh khí từ linh mạch, muốn làm chủ nhân của dị thú còn phải được chúng nó công nhận.
Nghe đâu Hoàng đế Bắc Địa, một trong sáu Á Thánh, nuôi dưỡng bốn con Thanh Dực Loan dùng để kéo Hoàng liễn. Hàng năm phải tiêu hao 80 vạn tinh thạch cùng 60 ngàn cân quả Bích tỳ chu. (Hoàng liễn: xe Vua ngồi)
Người có thể đạt được trình độ như thế này, trong thiên hạ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Dùng tu vi của ba người Ân Bích Việt bây giờ, nếu thôi phát chân nguyên đến mức lớn nhất, cũng có thể một ngày đi ngàn dặm.
Nhưng theo cách nói của Đoàn Sùng Hiên, chính là “Lâu lâu mới có thể xuống núi một chuyến, thời gian vẫn còn nhiều, cần gì phải gấp gáp lên đường? Đại ý của sư huynh cũng là muốn chúng ta đi dạo nhiều một chút.”
Ân Bích Việt không có ý kiến, bởi vì hắn vẫn chưa hiểu thật rõ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vang-sang-bach-hoa-cua-nhan-vat-phan-dien/16159/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.