“Tôi lại chưa kết hôn, lấy đâu ra kinh nghiệm.” Ân Chi Hành nói, chẳng qua thái độ nghiêm túc tổ chức hôn lễ của loại người như Chu Độ vẫn khiến anh ta liếc nhìn. Anh ta còn cho rằng theo phong cách của Chu-par, khiêm tốn lĩnh giấy kết hôn là xong rồi.
Chu Độ nói: “Bỏ đi, cậu ra ngoài.”
Ân Chi Hành nói: “Tuy tôi không có kinh nghiệm tổ chức hôn lễ, nhưng có kinh nghiệm trên những phương diện khác, ví dụ như theo đuổi con gái, còn có cái đó, cậu hiểu chứ?”
Lúc nói tới cái đó, giọng điệu của anh ta cao vút lên, cả khuôn mặt phơi phới, đương nhiên Chu Độ biết anh ta đang chỉ cái gì, cho nên anh lạnh lùng nói: “Cậu có thể cút rồi.”
“Anh Độ, thực sự không cần?”
“Không cần.”
“Cậu không muốn?”
Trả lời anh ta là một tập văn kiện đập tới, Ân Chi Hành chạy như chó đuổi, cười không khép nổi miệng. Chạy tới bên cửa, anh ta quay đầu: “Anh Độ, anh em lúc nào cũng đợi cậu đấy.”
“Cút!”
Vụ án Trầm Binh bay mất, những luật sư liên quan đều thấp thỏm không ngừng, đợi Chu-par mắng người, không ngờ Chu Độ chẳng hề nói gì, chỉ bảo mọi người nghiêm túc làm việc, trọng tâm đặt lên những case khác.
Buổi tối trước khi tan ca về nhà, Chu Độ mẫn cảm phát hiện xe mình có vấn đề, anh kiêm tra một lượt, phanh xe bị người ta động tay chân.
Anh dựa vào sườn xe, gọi một cú điện thoại: “Cảnh sát Ô, xe tôi bị người ta động chân tay, anh có thời gian thì cho người qua đây thu thập dấu vân tay.”
Cảnh sát Ô nói: “Động tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vang-em-khong-vui/1086970/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.