Vừa hay đến đèn đỏ, Sơ Húc cho xe dừng lại.
Tiểu Thời vẫn đang ủ rũ vì tự biết mình nói sai, thì chợt Sơ Húc lại bảo, “Cậu cũng nói là người khác theo đuổi tôi đấy thôi, ngoài tiểu tổ tông nhà tôi ra, bao nhiêu năm qua, cậu có thấy tôi đối xử tốt với ai không?”
Lời vừa dứt, Bùi Tinh vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng bàn tay lại làm như tự nhiên đưa lên che miệng, đôi mắt không giấu nổi ý cười.
Tiểu Thời gật đầu ngay lập tức, “Đúng, đúng, đúng! Sơ đội chưa từng để ý đến đám đó! Còn chẳng thèm liếc mắt nhìn nữa là!”
Quả thật, đã nhiều năm trôi qua, cậu ta luôn đi theo Sơ Húc, xung quanh anh có rất nhiều người phụ nữ ái mộ, tỏ tình với anh, nhưng anh đều không để ý đến, thậm chí nhiều khi anh còn tỏ ra phản cảm khi tiếp xúc với phái nữ nữa.
Dựa vào điểm này mới thấy, Sơ Húc đối xử với Bùi Tinh không giống thế.
Cách Sơ Húc đối xử với Bùi Tinh hoàn toàn khác với những cô gái khác.
Đèn xanh sáng lên.
Bùi Tinh vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, lòng lâng lâng vì câu nói vừa rồi của Sơ Húc. Chẳng liên quan đến chuyện thích hay không thích, biết một người nào đó đối xử với mình khác với những người khác, đương nhiên trong lòng sẽ cảm thấy đắc ý rồi.
Đang lúc đắc ý, từ phía sau có một bàn tay bỗng áp lên đầu cô, rồi giọng nói trầm khàn vang lên, “Vui à?”
Bùi Tinh không đáp lời, đuôi mắt cong cong bán đứng tất cả.
Sơ Húc nhếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vang-duong-om-lay-em/458105/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.