Dưới sự giới thiệu của viện trưởng, Bùi Tinh được tham quan một vòng bệnh viện phục hồi chức năng Quảng An. Dọc đường đi, ông ta không ngừng nói: “Chỗ chúng tôi tuy không thể to bằng bệnh viện ở thành phố Thanh, nhưng lại là bệnh viện phục hồi chức năng tốt nhất cả nước đấy.”
Đôi mắt hoa đào của Bùi Tinh đảo quanh một lượt, đúng là không tồi thật.
Bắt gặp ánh mắt của cô, viện trưởng lấy làm tự hào ngay lập tức, “Bác sĩ Bùi, cô có biết chỗ chúng tôi giỏi nhất cái gì không?”
Bùi Tinh lắc đầu.
“Bệnh viện Quảng An của chúng tôi có tiếng là giỏi nhất khoản này đấy.”, viện trưởng hếch cằm vẻ kiêu hãnh, “Đó chính là, phục hồi dây thanh quản.”
Ấn đường của Bùi Tinh bỗng giần giật.
Viện trưởng còn líu ríu nói gì đó, nhưng cô không nghe rõ ràng lắm. Ngay sau đó, bỗng có một tiếng nói quen thuộc vang lên, “Bùi Tinh?”
Bùi Tinh ngước mắt nhìn, Nghiêm Dẫn đang đứng ở phía đối diện.
Chợt hiểu ra câu nói “Ngày mai gặp” của anh ta là có ý gì, Bùi Tinh khẽ cười, gật đầu chào.
Viện trưởng đứng bên cạnh nhìn thấy cả, ông ta tỏ ra khá kinh ngạc, “Hai người quen nhau à?”
“Quen.”, Nghiêm Dẫn tiến đến, bắt tay với viện trưởng rồi cười nói: “Tôi với Bùi Tinh học cùng khoa, tôi là đàn anh của cô ấy.”
Viện trưởng cười ha hả, “Thế thì hay rồi, hai người đều là đại diện được các bệnh viện cử đến, tôi còn tưởng phải mất thời gian làm quen, không ngờ hai người lại quen nhau, đỡ được bao nhiêu việc. Thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vang-duong-om-lay-em/458096/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.