Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau
Mua sắm cơ bản đã song bọn Lam Hạ định đi về thì nghe đằng xa có tiếng gây lộn. Ngó thử mới hay hoa ra Du gia. Mà kẻ đang gây sự là Du Âu. Du Hoặc, Lam Hạ có võ nên đứng xa vẫn nghe rõ câu chuyện. Hoá ra Du Âu cùng muội muội là Du Nhi và Tiêu Song đi mua đồ tết. Tiêu Song nhắm trúng chiếc trâm cài tóc của người khác nên muốn có bằng được. Du Ân cầm quạt quát nói: Có biết thân phận ta là ai không. Muội muội ta sắp hả cho con trai chi phủ. Các ngươi chán sống rồi mới đắc tội ta. Mọi người xung quanh nghe thế xì xào bàn tán. Người đối diện Du Ân nói: Đây là mẫu thân ta để lại. Ta khó khăn mới đem cầm đồ. Nay ta lấy lại. Nó là đồ của ta. Các ngươi trả giá cao hơn ta cũng không bán. Du Nhi nghe vậy nói: Ngươi muốn chết hả. Cây trâm này không đưa ngươi cũng phải đưa. Tiêu Song nói với Du Ân: Du ca. Muội thích cây trâm này. Du Ân nghe vậy càng quyết tâm lấy bằnh được cây trâm: Nghe đây cây trâm này hôm nay ta phải có. Nếu không ta sẽ không để yên Bọn Du Hoặc đứng xa nghe mọi chuyện. Lâm Hạ búng ngón tay bay ra một viên đá. Viên đá bay thẳng điểm chúng huyệt ngất của Tiêu Song. Tiêu Song đột nhiên ngất khiến Du Ân và Du Nhi Hoảng hồn. Loạn lên đưa đi tìm đại phu Người giữ cây trâm lúc nãy cũng nhân cơ hội truồn mất. Song chuyện Du Hoặc cùng Lâm Hạ lấy ngựa đi về. Về tới nhà đã trưa. Lâm Hạ nấu đại hai bát mì thịt heo hai người ăn tạm. Rồi cả hai đi sắp sếp đồ mua sáng nay. Lam Hạ: Hôm nay chúng ta tranh thủ dọn dẹp cho song. Du Hoặc kêu: Hên chúng ta tranh thủ làm lạp xưởng. Năm nay mới có lạp xưởng ngon ăn. Ta thấy trên chợ làm không ngon lắm. Lam Hạ: Đúng vậy. Mà chúng ta là tất niên sớm hơn nhà khác một tý. Làm sớm mọi người mới đông đủ. Để muộn nhà nào cũng làm thì không tụ tập đông đủ được. Du Hoặc: Được vậy làm trưa mai luôn đi. Chiều ta đi mời đám Hán Á. Nhà Uyên thẩm. Lam Hạ gật đầu đồng ý. Hôm sau mới qua bữa sáng nhà Lam Hạ đã đông người. Cả đám tụ vào làm cơm. Hôm nay Lam Hạ có các món. Gà hấp, lòng xào cải chua. Cá trung nước tương. Thịt đông pha. Canh xương hầm. Lạp xưởng. Miến măng gà. Bánh bao nhân thịt. Cả bàn đầy ắp đồ ăn. Mọi người cùng ngồi xuống bàn. Du Hoặc đứng lên phát biểu. Hôm nay nhà ta làm tất niên sớm. Ta mời mọi người một ly. Chúc mọi nguòi sắp sang năm mới tiền tài như nước. Bội mùa. Cả gia đình khoẻ mạnh bình an. Mọi người thay nhau nói tốt. Cùng nâng ly chúc mừng. Tùy thúc thúc chồng Uyên thẩm nói: Ai za. Thật không ngờ có ngày đựic ngồi với các lão bản. Ta thật có phước quá. Cả đám cười lớn Trác Nhạc nói: Thúc cứ đùa. Thúc bán một con gấu thúc săn được không biết có bao nhiêu bạc đâu. Triêu Huy tiếp lời: Đúng vậy. Ai có thể giỏi săn như Tùy thúc chứ. Tùy thúc uống rượu cười khà khà. Được rồi không đùa nữa. Ta cũng nâng ly chúc các lão bản ngồi đây ngày một giàu có, làm ăn phát đạt. Ngày càng nhiều danh tiếng. Mọi người cùng nâng ly chúc mừng. Tiệc song mọi người tan. Du Hoặc cùng Lam Hạ dọn dẹp. Một tuần nữa là giao thừa. Du Hoặc, Lam Hạ cũng được mời cơm tất niên nhà Tùy thúc và nhà bọn Hà Á. Hôm sau là tất niên nhà Tùy thúc. Nhà Tùy thúc đông anh em. Tùy thúc có 5 người anh em trai. Một chị gái và một em gái. Hôm nay nhà Tùy thúc rất đông. Lúc đám Du Hoặc và Hàn Á tới ai cũng nhìn. Tại đám Du Hoặc giờ giàu có lại là Lão bản nên mọi người để ý một tý. Tùy thúc thấy đám Du Hoạc vội hô lớn: Các lão bản đến rồi à. Mau vào, mau vào. Bọ Du Hoặc đi đến cái bàn chõi Tùy thúc và mấy anh em thúc đang ngồi. Bọn Du Hoặc cười chào một tiếng. Mấy người anh em tùy Tùy thúc cũng cười cười chào lại. Em trai thứ ba Tùy Thúc tên Tùy Hư nói: Nghe danh các vị đã lâu. Nghe nói món ăn Cửu Đỉnh ngon nhất huyện. Sau này ta sẽ đến thử. Bọn Hàn Á chỉ cười nói: Đến nhất định sẽ giảm giá. Chị gái Tùy thúc tên Tùy Hoa chen vào: Này mấy đứa. Lộn. Mấy lão bản. Con trai thẩm cũng định mở tiệm trên huyện mấy lão bản cho chút ý kiến được không. Con trai Tùy Hoa Thẩm là Tùy Hưng kéo tay mẹ mình: Mẫu thân. Sao người hỏi thẳng thế Mấy vị lão bản bận rộn. Lại buôn bán khác con. Mẫu thân hỏi vậy không hay. Tùy Hoa thẩm nói to: Có gì không hay. Người ta buôn bán khác con nhưng người ta có kinh nghiệm. Hỏi là đúng rồi. Con cứ để mẫu thân hỏi cho. Nói rồi Tùy Hoa thẩm quay sang bọn Du Hoặc: Tính thẩm thẳng thắn. Mấy lão bản đừng trách. Nhưng thẩm thương con. Không muốn xảy ra xơ sót gì. Nay nó muốn mở tiệm. Thẩm đành nhờ mấy đứa có kinh nghiệm nếu không phiền tư vấn con thẩm với. Trác Nhạc nói: Con thẩm muốn mở tiệm gì. Tùy Hoa thẩm giơ tay đập con trai mình một cái bốp nói to: Mấy lão bản hỏi kìa. Nói đi. Mau. Tùy Hưng vội đứng dậy chắp tay nói: Mấy vị ta định mở tiệm ăn vặt. Món nă ta tập hợp nhiều vùng. Loại nào cũng có. Truy Bân hỏi: Món của huynh có đặc sắc không. Tùy Hưng nói: Có. Có món rất ngon. Là gia truyền truyền lại. Hàn Á tiếp lời.: Huynh có món gia truyền lại nhiều loại. Nếu kinh doanh đúng cách sẽ rất phát triển. Theo ta. Đã làm là làm cho chắc. Huynh thuê quán ở khu đông đúc một tý. Món ăn trong quán bày làm hai khu. Khu giá bình dân và khu giá cao. Giá bình dân cho dân thường mua. Giá cao cho người có tiền mua. Trên huyên chẳng thiếu kẻ giàu. Mà món của huynh ngon, đặc sắc. Chắc chắn lượng khách có tiền mua sẽ nhiều. Nghe Hàn Á nói Tùy Hưng thấy quá có lý. Vội nói cảm ơn. Truy Bân nói thêm: Mở một tiệm như vậy tốn khá nhiều bạc nhưng chỉ cần có khách thu lại cũng nhanh. Tùy Hưng hỏi: vậy phải cần khoảng bao nhiêu bạc. Lam Hạ nói: Nếu tổng hoàn thành quán như Hàn Á nói ít nhất phải 1000 lượng bạc. Nghe vậy Tùy Hưng đứng suy nghĩ. Tùy Hoa thẩm thấy vậy nói: Cứ mở đi tiền mẫu thân lo. Cùng lắm bán mảnh ruộng nhỏ. Tùy Hưng nghe vậy nói: Không được. Bán ruộng con không đồng ý. Tùy Hạ thúc. Em trai thứ ba của Tùy thúc nói: Mở đi ta cho mượn thêm. Mai mốt làm ăn phát đạt thì cho đệ con mượn lại. Nó cũng định mở tiệm. Tùy Huệ thẩm. Em gái Tùy Thúc nói: Đúng vậy mở đi, chúng ta phụ con một tý. Sau này thành đại kãi bản đừng quên chúng ta là được. Tùy Hưng cháp tay tạ ơn các thúc các cô nhà mình. Bọn Du Hoặc ngồi nghe cảm thấy. Nhà Tùy Thúc đúng anh em thương nhau thật. Sau khi cơm tất niên song thì mấy ngày hôm sau. Bọn Du Hoặc cũng đi sang nhà bọn Hàn Á ăn tất niên. Nhoắng cái đã tới tết. Du Hoặc cùng Lam Hạ lên chợ một chuyến nữa. Là để lấy bàn cờ cùng mua thêm đồ. Đến cửa hàng Hạ Khách. Du Hoặc trả tiền đầy đủ rồi cầm bàn cờ về. Hôm sau là giao thừa. Sáng sớm Lam Hạ cùng Du Hoặc đã dậy sớm gắn câu đó, treo đèn lồng. Làm các món cúng người nhà Lam Hạ. Cha mẹ Lam Hạ mất. Lam Hạ là người đảm nhiệm thờ cúng. Hôm nay lúc hai người đang làm cơm thì có tiếng gõ cửa. Lam Hạ ra mở thì thấy một gia đình năm người. Hai vợ chng còn khá trẻ và ba đứa trẻ. Khi Lam Hạ còn chưa kịp hỏi gì thì người phụ nữ kia đã ôm chầm Lam Hạ khóc gọi tiểu đệ. Lam Hạ đơ người. Tiểu đệ. Hắn nhớ ra Uyên thẩm nói hắn có một người tỷ tỷ bỏ nhà đi đã lâu. Du Hoặc thấy thế chạy ra xem. Du Hoặc nhớ ra Lam Hạ từng kể mình có một tỷ tỷ tên Lam Nguyệt
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau