Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau
Thời gian trôi qua hai cửa tiệm của đám Du Hoặc cũng hoàn thành. Hai cửa tiệm lần này lớn hơn Nhị Cửu Đỉnh, phong cách sang trọng hơn. Nên hoàn thành mất bốn tháng. Lão Hồ đã huy động nhân công rất đông để làm hai tiệm này. Nguyên nhân là đám Du Hoặc trả thêm phí cho nhân công nên thợ làm rất nhiệt tình. Hai tiệm này phân bố cũng cách nhau một canh giờ đi. Đây là đám Lam Hạ bàn nhau. Cách như vậy cả đám dễ đi lại hơn. Mà bọn họ còn sẽ mở thêm tiệm nữa nên cách vậy là hợp lý. Khai trương lần này bọn Lam Hạ khai trương Tam Cửu Đỉnh Trước. Một tuần sau sẽ khai trương Tứ Cửu Đỉnh. Hâm Hạo và chủ quản tiệm Hạ Khách cũng đến chúc mừng. Ngoài ra còn có mấy vị tiểu thư quen biết ở gần cũng đến. Nói ra thì hai người Du Hoặc Lam Hạ có duyên với mấy vị tiểu thư này. Mấy vị này lúc đầu là tò mò nhan sắc hai người. Hai là muốn xem hai người là người như thế nào mà mấy vị tiểu thư, cô nương kia thích đến vậy mà chỉ gặp một lần nói chuyện là bỏ cuộc. Ba là do món ăn rất ngon nên đến thưởng thức. Cứ vậy mà quen. Giờ khai trương đến. Vẫn tục lệ cũ. Phát biểu. Kéo màn che bảng. Bắn pháo. Phát kẹo. Múa lân. Những người tham gia lại không ngờ Cửu Đỉnh lại mở thêm tiệm rồi. Cũng nhanh quá. Tiền mở tiệm này chắc chắn không phải ít bạc. Dù Cửu đỉnh buôn bán nhanh tới đâu cũng không phải muốn mở tiệm là mở vậy chứ. Nhưng Cửu Đỉnh nổi tiếng như vậy mở cũng là đương nhiên. Mọi người đang bàn tán thì một tiếng hô vang lên: Hâm công tử Hâm gia đến chúc mừng. Mọi người thấy từ xe ngựa bước xuống một vị công tử anh tuấn. Tay câm quạt tiêu sái Mọi người nói: Là Hâm Hạo công tử. - Ừ. Nghe nói Hâm gia chống lưng cho Lão bản Cửu Đỉnh nên Cửu Đỉnh mới làm ăn thuận lợi như vậy. - ;Dĩ nhiên. Chứ ngươi nghĩ ở đây muốn làm ăn là làm sao. Hâm Hạo cười đi đến chỗ bọn Du Hoặc: Chúc mừng các vị. Chúc cửa hàng khai trương hồng phát. Hàn Á cười đón Hâm Hạo: Lời vàng của Hâm công tử bản tiệm xin nhận. Đang nói thì lại một tiếng hô cang lên. Chủ quản Đấu giá Quy Trạch đến chúc mừng: Hâm Hạo nghe vậy giật mình nghĩ. Chủ quản Quy Trạch này quen biết bọn Hàn Á. Chủ quản Quy Trạch là một đại thúc khoảng 40 tuổi. Dáng cao, tròn người. Đi bên ông là một vị phu nhân rất sang trọng. Chủ quản tiến đến chắp tay chúc mừng: Chúc mừng các vị khai trương. Chúc các vị làm ăn phát tài. Trác Nhạc cười đón chủ quản. Thấy vị phu nhân bên cạnh Trác Nhạc hỏi: Không biết vị này là. Chủ quản Trác Nhạc nói: Đây Là phu nhân của ta. Vị phu nhân cười nói: Chúc mừng các vị. Trác Nhạc nói cảm tạ Chủ quản thấy Hâm Hạo cũng chào: Hâm công tử. Hâm Hạo gật đầu: Thật bất ngờ. Không ngờ mấy người Du Hoặc cũng quen chủ quản. Chủ quản cười nói: Đúng vậy. Đang nói thì một hàng tiếng hô lại vang lên.: Hiên tiểu thư tri huyện Mao Mân đến chúc mừng. Lý tiểu thư lý gia đến chức mừng. Huỳnh tiểu thư Huỳnh gia đến chúc mừng. Lâu gia tiểu thư Giang Thành đến chúc mừng. Sau một hàng tiếng hô là mấy vị tiểu thư quyền quý xinh đẹp tuyệt sắc đến chỗ mấy người Du Hoặc chúc mừng. Mọi người tụ tập xung quanh ngắm nhìn xay mê rồi lại càng xôn xao: - Trời. Sao quen nhiều vị tiểu thư thế. - Đúng vậy chả thấy vị công tử nào. ||||| Truyện đề cử: Trọng Sinh: Tổng Tài Cưng Sủng Cô Vợ Không Ngoan ||||| - Các người đúng là không nắm bắt tin tức. Các người không nghe chuyện của hai vị lão bản Du Hoặc và Lam Hạ à. - Hoá ra là từ đó mà ra. - Nhưng phải công nhận hai vị lão bản này tuấn tú thật. Đám Hàn Á mời các vị khách quý vô tiệm lên lầu hai. Phía dưới giao lại cho quản sự đảm nhiệm. Quản sự lần này lạ đại thúc tên Chung Viễn. Tiệm lần này thiết kế cũng ba lầu. Không gian rộng hơn. Phong cách cũng khác hai tiệm trước một chút. Do lầu ba là phòng riêng nên đám Lam Hạ lấy lầu hai tiếp các vị khách quý cho rộng. Bọn Hàn Á mời khách quý ngồi vào chỗ. Do tiệc đã chuẩn bị sẵn nên khi ngồi vào bàn là bắt đầu tiệc. Đám Hàn Á cầm ly rượu phát biểu: Cảm ơn các vị đã ghé tiệm. Tại hạ kính các vị một ly. Mọi người cùng nhau nâng ly chúc mừng. Hâm Hạo nói: Thật bất ngờ. Mới hôm nào chúng ta còn gặp nhau trong rừng. Nay các vị đã vang danh huyện Mao Mân. Trác Nhạc tiếp lời: Đúng vậy đây coi như chúng ta có duyên Hân Nhiên tiểu thư nói: Nói ra mới thấy duyên thật. Các vị lão bản hình như quen mỗi Hâm công tử.Còn lại toàn tiểu thư bọn ta. Hâm Hạo nghe vậy trả lời: Thật ra ta rất ngạc nhiên khi các vị tiểu thư tới mà chả có vị công tử nào. Phu nhân chủ quản Quy Trạch nói: Ta có nghe qua về hai vị Lão bản Lam Hạ Và Du Hoặc. Hôm nay gặp các vị tiểu thư ở đây mới thấy đúng là hai vị lão bản duyên thật lớn. Mọi người cùng nhau cười. Lam Hạ nói: Ta cũng không ngờ lại vậy. Nói thật. Quán của ta cũng có mấy vị công tử đến dùng bữa. Nhưng chúng ta không gặp. Lại chỉ gặp chúng các vị tiểu thư. Mọi người nói chuyện dùng tiệc vui vẻ. Tiệc tan thì đám Doặc cũng họp tiệm như lần trước. Tiền thưởng cao hơn bên Nhị Cửu Đỉnh. Song việc đám Du Hoặc về nghỉ ngơi. Một tuần sau Tứ Cửu Đỉnh khai trương. Lại một lần nữa người gần Tứ Cửu Đỉnh lại bàn tán rồi. Nghe đâu mới mở Tam Cửu Đỉnh mà. Nay lại khai trương Tú Cửu Đỉnh. Chẳng lễ đám Lão bản Cửu Đỉnh vay bạc Hâm gia à. Mọi người ai cũng cho là vậy. Hâm Hạo thì càng không nghĩ đám Du Hoặc lại mở thêm Tứ Cửu Đỉnh. Mấy vị tiểu thư lại càng không. Cho nên hôm dự tiệc khai trương Tứ Cửu Đỉnh mọi người tò mò muốn hỏi. Đám Hàn Á biết nên nói thẳng. Vay của phòng đấu giá Quy Trạch. Đến đây mọi người mới nhận ra. Hoá ra là thế chứ không tại sao chủ quản Quy Trạch lại quen đám Hàn Á chứ. Còn vì sao mà quen đám Hàn Á không nói. Mọi người biết ý cũng không hỏi. Chuyện đám Du Hoặc mở thêm hai tiệm lớn nữa trên huyện cả thôn Đào Nhau đã bàn tán cả tuần nay. Họ có nghe bọn Hàn Á vay bạc Quy Trạch mở tiệm. Có người nói đám Hàn Á quá liều. Có người nói buôn bán đang tốt từ từ rồi mở sao phải vay bạc để mở. Có người tò mò không biết lãi bao nhiêu. Người ghen ghét thì nói vay nhiều bạc vậy lãi có ngày chịu hậu quả. Bàn tán xôn sao nhưng chẳng ai dám đến hỏi. Vì họ biết đám Du Hoặc bây giờ không còn là người bọn họ dễ bắt chuyện nữa. Hai là sợ Du Hoặc chuyện lần trước.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau