Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau
Hôm nay sinh thần Hiên Nhiên tiểu thư. Đám người Du Hoặc cũng được mời. Cả đám cũng muốn gặp tri huyện một lần. Cả đám Du Hoặc chuẩn bị quà riêng. Rồi hẹn nhau cùng xuất phát. Cả đám cố ý đến chậm một chút. Miễn kỳ không trễ giờ. Đây là ý của Lam Hạ. Lam Hạ nó: Hôm nay chắc chắn toàn nhà quyền quý. Nên đến chậm một tý mọi người mới biết mặt chúng ta. Lúc đám Du Hoặc Tới ngoài cổng có sẵn người đón khách. Bọn Du Hoặc Đưa thiếp mời rồi được gia đinh đón vào. Lúc vào chỗ tiệc đúng là đã rất đông khách. Ai cũng ăn mặc sang trọng. Thấy bọn Du Hoặc tới Hiên Nhiên vội đi ra đón. Đám Du Hoặc đưa quà rồi thay nhau chúc mừng. Hiên Nhiên cảm tạ rồi mời bọn họ vào chỗ. Mọi người tại đây có người biết đám Du Hoặc nhưng có người không. Bởi Huyện Mao Mân lớn mà tiệm Cửu Đinh chỉ mới mở được một khu. Nên không phải ai cũng biết. Công tử Hạ phủ hỏi: Đó là ai thế. Hiên Nhiên tiểu thư ra tận nơi đón. Công tử Thái Phủ nói: Ta không biết Ta cũng không quen Mấy vị công tử đứng nói chuyện với nhau. Đúng lúc công tử Triệu gia đến nghe vậy nói: Bọn Là chủ của Cửu Đỉnh đấy. Mấy vị công tử nghe thế nói: Hoá ra là chủ Cửu Đỉnh Nghe nói họ rất thân với mấy vị tiểu thư phía khu Nam. Ta cũng có nghe Công tử Thái phủ hỏi: Thế trong đấy ai là phu phu Du Hoặc và Lam Hạ. Công tử Triệu gia cười nói: Huynh cũng biết họ cơ à. Công tử Thái Phủ nói: Cả huyện đều biết đâu phải mình ta. Triệu công Tử đưa tay chỉ hai người mặc trang phục đen trắng ngồi kế bên nhau: Đằng đó. Là hai người họ. Cả đám quay qua nhìn thì thấy nói: Đúng là như lời đồn. Không chỉ đám công tử Triệu gia nói về đám Du Hoặc mà ai ở đây cũng nói. - Hai người họ có nét giống nhau đấy. Người ta là phu phu giống nhau là phải. - Ta nghe danh Cửu Đỉnh mà chưa được thưởng thức. - Ta cũng vậy. Nghe nói đồ ăn ở đó ngon cực kỳ. - Ngày mai chẳng phải Tiểu thư Hiên Nhiên sẽ làm tiệc ở Cửu Đỉnh sao. Lúc đấy là biết. Hôm nay đám Du Hoặc đến dự vẫn cải trang về phong thái. Phong thái đám Du Hoặc sẽ từ từ điều chỉnh theo đúng địa vị đi lên của mình. Bây giờ đang che dấu làm việc. Không thể để nghi ngờ được. Chỉ thay đổi một chút cho giống kẻ có tiền. Riêng y phục thì là lụa thượng hạng. Nên mọi người chỉ cảm thấy mấy vị lão bản này tác phong khá tốt. Đang lúc nói chuyện quản gia tri huyện hô to: Tri huyện đại nhân và phu nhân đến. Mọi người đứng dậy chào. Tri huyện là một người tuổi tầm 40 nhìn hiền từ. Nhưng chỉ đám Du Hoặc nhịn vị tri huyện này. Đưa nhận xét quả đúng không tầm thường. Tiệc song đám Lam Hạ ra về còn chuẩn bị cho ngày mai. Hôm sau mới tờ mờ sáng Tứ Cửu Đỉnh nhân Viên đã dậy hết. Don dẹp tiệm. Nấu ăn. Sáng sớm bên phía tri huyện có cho người tới trang trí, xem tình hình. Người tới là quản gia Tri huyện. Trác Nhạc ra đón. Thấy Trác Nhạc quản gia chắp tay nói: Trác Lão bản ta đến để xem sắp sếp đến đâu rồi. Trác Nhạc nói: Mọi thứ đều ổn cả. Món ăn đều đang được chuẩn bị Quản gia kêu tốt. Còn nói có thuê một đoàn kịch. Muốn xem chỗ để sắp xếp. Trác Nhạc đồng ý đưa quản gia lên lầu. Hôm nay tiểu thư Hiên Nhiên đãi tiệc là những người thân quen của tiểu thư nên chỉ bao trọn lầu hai. Lầu một vẫn đón khách như thường. Cho nên khi mà tiểu thư Hiên Nhiên và các vị công tử, tiểu thư đến. Cả quán tại lầu một lại xôn xao rồi. Cửu Đỉnh quả không tầm thường. Nhiều công tử, tiểu thư quyền quý như vậy đến. Nghe nói hôm nay tiểu thư Hiên Nhiên làm sinh thần đãi bạn bè ở đây. Bao trọn cả lầu hai. Những ai đến dự tiệc hôm nay đều khen món ăn rất ngon. Còn cho người hỏi xem bao giờ các vị lão bản mở chi nhánh chỗ bọn họ. Du Hoặc trả lời: Là chắc chắn có mở nhưng phải một thời gian nữa. Tiệc của tiểu thư Hiên Nhiên diễn ra thuận lợi. Cửu Đỉnh lại có thêm danh tiếng trong giới phú quý huyện Mao Mân. Bận rộn mấy ngày đám Du Hoặc quyêt định ở nhà nghỉ ngơi một ngày. Hôm nay Du Hoặc và Lam Hạ ở nhà chơi cùng đám nhỏ. Thì Uyên thẩm đi vô nhà với mặt tươi cười. Lam Nguyệt thấy thế hỏi chuyện. Uyên thẩm nói chuẩn bị xây nhà. Lam Nguyệt chúc mừng Uyên thẩm. Uyên thẩm nói: Nhà ở cũng cũ. Ta định xây lâu rồi mà cảm thấy để tiền một lần xây cho đáng. Lam Hạ nghe vậy nói: Thẩm có suy nghĩ thật lớn.Thế thẩm định xây to như thế nào. Uyên thẩm phán một câu: Tứ hợp viện. Đám Lam Nguyệt giật mình rồi. Lâm Nguyệt còn nói to: Tứ hợp viện. Thẩm. Thẩm nhiều bạc thật đấy. Uyên thẩm nói: Trước giờ ta đâu có nói nhà ta thiếu bạc. Đám Lam Nguyệt quay qua nhìn nhau. Hình như đúng vậy thật. Lam Hạ hỏi: Nhà thẩm ít người. Thẩm xây nhà to quá ở sao hết Uyên thẩm nói: Nghĩa tử của thẩm lấy vợ có con cái. Thẩm xây vậy nhà to thì mấy đứa có về chơi cũng ổn. Du Hoặc: Thẩm có nghĩa tử nữa hả. Uyên thẩm nói: Có ba người. Con của bạn Tùy thúc. Thúc và thẩm nhận làm nghĩa tử. Nhà mấy đứa nó ở phía nam. Bọn Du Hoặc lại im lặng lần nữa. Nhà Uyên thẩm có chuyện gì bất ngờ mà bọn họ không biết nữa không. Thấy bọn Du Hoặc biểu hiện như vậy Uyên thẩm nhớ ra chưa từng nói chuyện này cho bọn Du Hoặc biết. Với lại cả thôn này ít có người biết. Uyên thẩm cười:Thẩm chưa kể mấy đứa nghe mà nhỉ Với lại nghĩ tử của thẩm ở xa quá. Chưa về đây lần nào. Toàn thư từ qua lại thôi. Nhà mấy đứa ở phía nam khá giả lắm. Thẩm và Tùy thúc mấy đứa cũng không thể thua kém được. Sau này tiểu Hân cũng còn phải gả đi. Muốn gả chỗ tốt gia đình phải khá giả một tý. Nhà thẩm có mình tiểu Hân. Nẻn thẩm phải lo cho chu toàn Lam Hạ nghe thế cảm thấy Uyên thẩm rất tốt. Lo cho con gái như vậy. Lam Nguyệt nghe song nói: Thẩm nói có lý. Tiểu Hân xinh đẹp vậy lại thông minh. Sau này phải gả vô gia đình thật tốt. Uyên thẩm ngồi chơi một lúc rồi về. Du Hoặc và Lam Hạ vô phòng đọc sách. Đang đọc thì đám nhỏ ngó đầu vào cửa Lam Hạ vẫy tay kêu mấy đứa vào. Bọn nhỏ vào nhìn sách của Du Hoặc mà tò mò. Thúc thúc đọc gì á. Du Hoặc nói: mấy đứa cầm mà xem. Cháu của Lâm Hạ đều đã đi học. Mà còn học rất sớm. Nên mấy đứa nhỏ biết xem sách rồi. Chỉ có đứa út là đang tập đọc.Nhưng cũng biết viết gần hết chữ. Thời Tự cầm một quyển kinh doanh lên coi một lúc. Sau đó ngồi đọc xay mê. Thời Danh thì coi lung tung cả. Thời sầm thì coi một quyển về luật pháp Đại Lân. Lam Hạ nhìn nhìn hỏi: Sau này mấy con định làm gì. Ý là nghề gì đấy. Thời Tự nói: Buôn bán giống thúc ạ. Thời Danh gãi đầu nói: Con chưa biết. Thời sầm trả lời: Làm quan. Lam Hạ nghe vậy đưa mắt nhìn Thời Sầm. Rồi nhìn ra cửa. Thời Yến đang đứng đó. Du Hoặc cất tiếng nói: Tỷ phu trẻ con còn nhỏ. Sau này lớn sẽ suy nghĩ khác Thời Yến vẫn im lặng. Một lúc sau nói: Các đệ nghĩ Thời Sầm nói vậy thôi thật à. Thời Sầm thấy phụ thân thì đứng ngước cổ lên nhìn nói: Phụ thân. Con nói thật. Lam Hạ im lặng. Thời Yến không trả lời Thời Sầm mà nói với bọn Lam Hạ: Tính tình Thời Sầm các đệ cũng rõ. Nó nói gì sẽ là cái đó. Thời Sầm im lặng nhìn phụ thân. Du Hoặc định nói gì đó nhưng lại thôi. Thời Yến nhìn Thời Sầm đưa tay xoa đầu nhóc thở dài: Trong nhà, ta khó nói chuyện với Thời Sầm nhất. Tính tình nó rất giống gia gia nó. Nên nhìn nó ta không nỡ để nó chịu ủy khuất gì. Nhưng con đường quan trường ai biết từ ngờ. Thời Sầm vẫn đưa mắt nhìn phụ thân. Thời Yến nhìn hỏi: Con muốn nói gì không. Thời Sầm nói: Phụ thân. Con xin lỗi. Thời Yến viền mắt cay cay: Đó không phải là lỗi của con. Là phụ thân không muốn sau này con sảy ra chuyện. Gia đình chúng ta như vậy sẽ mãi hạnh phúc với nhau. Thời Sầm nói: Nhưng con muốn trả thù cho gia gia. Thời Yến nghe vậy quát: Thời Sầm con còn nhỏ. Chuyên này con chưa hiểu hết đâu. Thời Sầm nói: Ai cũng nói con thông minh. Phụ thân cũng vậy. Từ nhỏ con thích nghe về gia gia. Gia gia là anh hùng. Con đọc nhiều sách từ sớm biết rõ nhiều việc. Chuyện gia gia mất con cũng biết. Nhưng nếu một ngày con mạnh hơn những kẻ khác. Ai làm gì được con chứ. Thời Yến nghe vậy đứng lặng người. Du Hoặc đưa mắt nhìn Thời Sầm miệng hơi nở nụ cười. Lam Hạ cũng nhướn mày nhìn. Và cũng vì một câu nói này của Thời Sầm mà tương lai sau này. Nhắc tới Thời Sầm là cả Đại Lân không ai không biết.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau