Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau
Hôn nay. Đại Lân đón sứ giả và Hoàng tử Vực quốc sang giao hảo. Khắp kinh Thành trăng đèn kết hoa. Nhìn cực đẹp. Vực quốc một quốc gia Hùng mạnh. Giao Hảo với Đại Lân đã từ Thời Thái Tổ. Khi Thái Tổ Đại Lân và Thái Tổ Vực quốc còn là Hoàng tử. Cả hai đã thành Hảo hữu trong lần giao hảo hai nước Sau này cả hai đều lên ngôi. Cả hai cùng nhau thông thương, trao đổi để cả hai nước phát triển. Có thể nói tình cảm của Đại Lân và Vực quốc cực kỳ tốt đẹp. Người Vực quốc Trang phục không khác Đại Lân lắm. Văn hoá cũng gần như nhau. Đặc điểm nhận ra rõ nhất người Vực quốc là họ thích đeo khuyên tai một bên hoặc cả hai bên. Đây là truyền thống ngụ ý may mắn. Người Vực quốc nhìn rất thiện chiến. Hôm nay Vực quốc sang mang theo 8 sứ giả. 6 quan văn 6 quan võ Hoàng Tử dẫn đoàn là Tứ Hoàng tử. Năm Thông Dịch quan. Bốn thống lĩnh hộ tống Hai nhóm Hoàng Thương, mỗi nhóm bốn người Xe ngựa của Vực quốc tới cổng thành thì có Đại Hoàng tử và các quan được chỉ định ra đón. Sau khi vào kinh Đoàn ngoại giao và Hoàng Tử Vực quốc sẽ được sếp chỗ nghỉ nghơi. Sáng hôm sau sẽ là yến tiệc. Lần này Giao Hảo Nhóm Du Hoặc cũng được mời vô Hoàng cung vì bên Vực quốc có Hoàng Thương đi theo. Sáng nay. Du Hoặc và Lam Hạ dậy sớm. Ăn sánh chuẩn bị y phục vào cung. Khi xe ngựa tới cổng thành binh lính thấy là xe Hoàng Thương thì tra xét xong cho vô. Đây là để đảm an toàn cho lần giao hảo này. Xe ngựa chạy một đoạn dài tới nơi chỉ định để ngựa thì dừng. Nhóm Du Hoặc xuống xe thì một vị công công đưng bên chắp tay cúi đầu nói: Tham kiến Ngũ Hoàng Thương. Nô gia sẽ là người dẫn các vị dến nơi dự tiệc. Nhóm Du Hoặc gật đầu đi theo công công. Trên đường đi gặp vài vị quan. Họ đưa mắt nhìn nhóm Du Hoặc thấy khí chất nhóm Du Hoặc không tầm thường thì hỏi công công dẫn đường của mình: Mấy người đó là ai thế. Vị công công chắp tay thưa: Bẩm các vị đại nhân đó là Ngũ Hoàng Thương ạ. Các vị quan nghe song giật mình. Không ngờ ngũ Hoàng Thương lại toàn người trẻ như vậy. Nhóm Du Hoặc đi ai cũng hỏi. Thế là tới nơi tổ chức tiệc thì đa số đều biết hết. Nhóm Du Hoặc được dẫn vào chín bàn tiệc. Chín bàn này đều hướng vào lối đi ở giữa từ cửa điện đến chỗ hoàng thất Đại Lân ngồi. Đối diện với nhóm Du Hoặc sẽ là nhóm Hoàng Thương Vực quốc. Khi các quan đã đông đủ. Một vị công công hô: Hoàng tử và Sứ giả Vực quốc vào điện. Văn võ bá quan dều nhìn về phía Sứ giả Vực quốc. Đặc biệt là vị Tứ Hoàng Tử Vực quốc. Vị Hoàng tử này rất Anh tuấn. Vẻ mặt lạnh tanh. Nhóm Du Hoặc nhìn một cái là biết Vị Hoàng Tử Vực quốc này đã từng ra trận chiến đấu. Nếu không sẽ không có khí thế như vậy được. Khi nhóm Tứ Hoàng Tử Vực quốc đã ngồi đầy đủ vô bàn thì Thừ Tướng đảm nhiệm ngoai giao vớ Vực quốc. Chỉ là mọi người nhìn Thấy ánh mắt Tứ Hoàng Tử cùng mấy vị Hoàng Thương Vực quốc nhìn nhóm Ngũ Hoàng Thương hơi nhiều. Nhóm Du Hoặc thấy vậy cũng dơ tay chào. Tứ Hoàng Tử Vực quốc Gật đầu. Nhóm Hoàng thương cười chắp tay chào lại nhóm Du Hoặc. Văn võ bá quan ngạc nhiên. Sao vị Hoàng tử này và nhóm Hoàng Thương Vực quốc lại nhìn nhóm Ngũ Hoàng thương nhiều thế. Thánh Vương mỉm cười. Thánh Vương đương nhiên biết vì sao Tứ Hoàng tử Vực quốc lại lại nhìn nhóm Du Hoặc. Người cùng chỗ sinh tử đi ra nhận ra nhau rất dễ.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau