Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau
Đoàn người Du Hoặc cách Thành Bình Tây 100 dặm thì ngưng Thuê trọ nghỉ ngơi hai ngày mới xuất phát vô Thành. Hai ngày sau gần cổng thành Bình Tây. Binh lính gác thành thấy một đoàn người tới gần Binh lính đưa mắt tập trung, trận thế sẵn sàng.Nếu có kẻ nào nguy hiểm thì đề phòng và báo ngay cho Tướng lĩnh. Đoàn xe ngựa tới gần. Binh lính canh thành thấy có khoảng 20 người khoác bạch bào. Đi xung quanh và sau hai xe ngựa màu trắng uy vũ. Mỗi chiếc xe ngựa được kéo bởi bốn con bạch ngựa. Hai chiếc là tám con. Trước xe ngựa có hai người ngồi cũng mặc y phục trắng đảm nhiệm đánh xe. Xe đến gần cổng thành Binh lính nhìn thấy rõ bốn góc xe ngựa treo bốn lệnh bài chữ Hoàng. Hoàng xe lại màu trắng. Binh lính nhìn nhau nói: Xe Hoàng Thương. Chẳng nhẽ là Ngũ Hoàng Thương. Mau đi báo Quân Vệ Phủ. Đoàn xe Du Hoặc đến công thành thì dừng để kiểm tra. Người cưỡi ngựa đi đầu giơ lệnh bài ra hô: Ngũ Hoàng Thương. Binh lính thấy lệnh bài vội chắp tay nói: Mời các vị vô thành. Đoàn xe vô thành đã khiến toàn bộ dân thành nhìn bàn tán: Đó là Ngũ Hoàng Thương cháu của Quân Vệ Phủ Tây An Phủ. Ngũ Hoàng Thương đến rồi. Nhìn thật uy vũ. Nhìn đẹp quá. Là Hoàng Thương đấy. Nghe đồn nay mới được mở rộng tầm mắt. Ngươi nhìn mấy hộ vệ kìa. Chắc toàn cao thủ á. Dân Thành Bình Tây đã bàn tán suất quãng đường nhóm Du Hoặc đi qua. Đang đi thì có một người phi ngựa nước đại đến gần đoàn xe thì ghim ngựa lại. Nhóm hộ vệ của Du Hoặc đặt tay lên kiếm. Người cưỡi ngựa tinh mắt thấy thế vội hô: Ta phụng mệnh Quân Vệ Phủ tới dẫn đường. Hộ Vệ nghe vậy mới thả lỏng tay. Người này thấy vậy thở phào: Nguy hiểm thật đấy. Mấy người này chắc toàn cao thủ. Người này chắp tay nói: Mời các vị theo tiểu nhân. Sau dó quay ngựa đi trước. Nhóm Du Hoặc đi theo sau. Một lúc sau người dẫn đường hô tô: Hoàng Thương đã tới. Đằng Trước là một phủ đệ có một cánh cửa rất lớn. Trước cửa đang đứng rất nhiều người ăn mặc sang trọng nhưng khí thế không phải vừa. Đứng đầu là một lão giả cao tuổi nhưng khí thế vẫn còn. Ông đứng thẳng người nhìn đoàn xe đang tới. Bên cạnh ông là một thái thái tôn quý. Dù đã cao tuổi nhưng không mất đi vẻ quyền quý trong người. Đằng sao lão giả là mấy người trung niên và phụ niên khí thế không kém. Sau nữa là công tử tiểu thư. Đoàn xe vừa dừng. Hai thủ hạ đánh xe ngựa nhảy xuống. Một người lấy ghế để dưới xe ngựa để bước xuống còn một người mở cửa. Thủ hạ chắp tay hô: Chủ nhân. Mời xuống xe. Du Hoặc xuống xe trước sau đó đưa tay vào xe ngựa đón Lam Hạ ra. Thời Danh cũng đạo mạo bước xuống. Tây cầm chiếc quạt phất mở ra quạt nhẹ. Quân Anh tướng quân đứng gần lão giả nói: Du Hoặc. Lam Hạ, Thời Danh đến rồi. Du Hoặc và Lam Hạ Toát ra khí thế cao nhất đi đến chỗ lão giả. Thời Danh phẫy quạt đi theo. Du Hoặc và Lam Hạ chắp tay trước mắt cúi đầu hô: Tham kiến ngoại công.Tham kiến ngoại tổ mẫu. Tham kiến các vị thúc bá, bá mẫu thúc mẫu. Quân Hùng tướng quân nhìn Du Hoặc và Lam Hạ nói: Tốt. Rất tốt không hổ là Con cháu Quân Vệ Phủ. Du Hoặc và Lam Hạ chắp tay: Đa Tạ ngoại công. Quân lão thái thái đi đến cầm tay Du Hoặc khóc: Giống. Giống mẫu thân con lắm. Du Hoặc cầm lại tay Ngoại tổ mẫu nói: Tổ mẫu người đùng khóc kẻo ảnh hưởng sức khoẻ. Quân Lão thái thái gật đầu. Quân Hùng lão Tướng nói: Tất cả vào nhà rồi nói. Sau đó ông kêu: Trục Am Trục Am quản sự chắp tay: Có tiểu nhân. Đi sắp xếp chỗ tốt nhất cho các vị hộ vệ đây nghỉ ngơi. Kêu người phục vụ cho tốt. Trục Am quản sự nói: Rõ lão gia. Song quay qua đoàn hộ vệ của Du Hoặc chắp tay nói: Các vị xin mời theo tại hạ. Đoàn hộ vệ xuống ngụa đi theo Trục Am. Còn lão tướng Quân Hùng thì đi đầu dẫn con cháu Quân Vệ Phủ vô phủ. Quân Lão tướng ngồi ở chủ vị.Lão Thái Thái ngồi cạnh ông. Bên trái là nhà Đại Bá, Nhị bá, Tam Bá. Bên phải là nhà Đại Thúc, Du Hoặc, Lam Hạ, Thời Danh. Còn ác huynh đệ tỷ muội thì ngồi hàng ghế sau của hai bên. Do Du Hoặc và Lam Hạ là Hoàng Thương. Quân lão Tướng xếp chỗ như vậy càng khẳng định ông rất coi trọng Du Hoặc. Còn Thời Danh ông thấy có uy thế tôn quý và là khách nên sếp ngồi chung hàng đầu. Sau đó Quân lão tướng giới thiệu từng người trong nhà cho Du Hoặc và Lam Hạ. Du Hoặc và Lam Hạ cũng chào một lượt. Quân lão tướng nhìn sang Lam Hạ: Đây là Lam Hạ đúng không. Lam Hạ chắp tay nói: Bẩm ngoại công là con. Quân lão tướng gật đầu nói: Tốt. Rất có khí thế. Du Nhi và con rất hợp nhau. Lam Hạ nói: Đa tạ ngoại công. Quân lão tướng gật đầu quay qua Thời Danh hỏi: Vị này không biết là ai. Thời Danh chắp tây nói: Con là Thời Danh. Cháu của Thời tướng quân. Quân lão tướng nghe vậy nhìn thời danh một lúc rồi nói: Thời gia Có một người cháu thế này quả là phúc phần. Rất tôn quý. Thời Danh chắp tay: Đạ tạ lão tướng quân. Quân lão tướng gật đầu nói: Ta nghe Quân Anh kể lại. Thời gia đúng là có phúc. Thời tướng quân trên trời linh thiêng phù hộ Thời gia. Thời Danh nói: Đúng ạ. Thời gia được như bây giờ là do tổ tiên phù hộ. Quân lão tướng nói: Hãy sống thật tốt. Đùng phụ lòng tổ tiên Thời gia. Xây dựng lại một Thời gia huy hoàng như xưa. Thời Danh chắp tay: Đa tạ lão tướng. Quân lão tướng gật đầu. Quân lão thái thái hỏi: Con đi đường không gặp chuyện gì chứ. Du Hoặc chắp tay nói: Bẩm ngoại tổ mẫ không gặp chuyện gì ạ. Quân lão thái thái gật đầu nói: Đã đến đây cứ ở chơi một Thời gian hãy về kinh. Du Hoặc và Lam Hạ chắp tay: Dạ. Sau đó là các vị thúc bá hỏi thăm. Nhị Bá Quân Viết nói: Du Hoặc và Lam Hạ cứ ở đây chơi dài dài. Nhị Bá dẫn con đi ra trận doanh xem cho biết Tam Bá nói: Đúng. Ra trận doanh cho hai con mở rộng tầm mắt sức mạnh Quân Vệ Phủ ta. Đại Thúc nói: Ở đây chơi khảo sát địa hình. Xem có thể mở Cửu Đỉnh không. Hãy mở một cái. Ta nghe đại huynh kể mà muốn thưởng thức một lần. Đại Bá Mẫu gật đầu nói: Đúng thế. Nhị Bá mẫu nói: Không ngờ nhà chúng ta lại có Hoàng Thương. Ta nói hai con nhà bên kia bây giờ chắc đang tức lắm. Tam Bá Mẫu nói: Không những tức mà còn lo ấy chứ. Nhà Lam Hạ thông gia với Bệ Hạ đấy. Tam Thúc mẫu nói: Ngày mốt là giỗ. Hai con sẽ được gặp. Ta rất muốn nhìn thấy sắc mặt của bọn họ. Lam Hạ nói: Mọi người Yên tâm. Họ có dám làm gì cứ để con. Tam Bá mẫu nghe vậy nói: Tốt lắm. Tam Đại bá nói: Nhà ta có Du Hoặc và Lam Hạ. Họ sẽ không gây sự như mọi lần đâu. Tam Thúc nói: Cũng chưa biết. Với mấy cái miệng độc đấy. Nhưng gây sự lại tốt. Đắc tội Du Hoặc hay Lam Hạ thì ta xem bọn xẽ ra sao. Lúc ấy hai con cứ trị thẳng tay cho thúc. Cả nhà ngồi nói chuyện vui vẻ. Sau đó Quân lão tướng nói Du Hoặc và Lam Hạ cùng Thời Danh đi nghỉ ngơi.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau