Lời nói của Hạng Trần khiến ánh mắt trong suốt của Bạch Trảm Tinh đột nhiên thêm phần sáng rực và nồng nhiệt. Hạng Trần chắp tay sau lưng, ngửa mặt nhìn lên bầu trời góc 45 độ, tiếp tục nói: "Bạch Trảm Tinh trong lòng ta, hẳn là người như vậy, chư vị có mặt ở đây, trừ ta và chiến hữu của ta ra, những người khác đều là rác rưởi!" "Tuy nói có giáo không phân biệt, chúng sinh bình đẳng, nhưng phần lớn mọi người đều phải cần khai ngộ sau mới có thể giác ngộ, trước khi khai ngộ chúng ta nên dùng nắm đấm bá đạo, phối hợp với tư tưởng nhân nghĩa để khiến họ khai ngộ!" "Mà ngươi, huynh đệ của ta, ngươi là vương giả trong Bạch Hổ, thiên hạ này không có gì là ngươi không xứng!" Bạch Trảm Tinh nghe vậy, ánh mắt lập tức trở nên nóng bỏng cuồng nhiệt, sau đó khôi phục vẻ cuồng ngạo cười ha ha, nói: "Ta ngộ rồi, ta hiểu rồi, ha ha, ngươi nói đúng, huynh đệ của ta, thiên hạ này không có gì là chúng ta không xứng." "Bây giờ, ta muốn cùng ngươi cạnh tranh công bằng!" "Ha ha, còn có ta, đừng quên ta!" Xích Khào Trường Phong cũng tiến lên cười nói. Hạng Trần duỗi ra nắm đấm nói: "Vậy thì hãy để chúng ta cùng nhau tham ngộ, xem ai chinh phục được cây thần thương này trước!" Bạch Trảm Tinh, Xích Khào Trường Phong cũng lần lượt duỗi ra nắm đấm, ba người nhìn nhau rồi cười ha ha, những người xung quanh cũng bị họ cảm nhiễm, đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, tràn đầy ý chí chiến đấu. Mọi người tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4917310/chuong-7577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.