Hạng Trần nhìn biểu lộ của Tô Hách Đồ Nhã, miệng chó của hắn hơi nhếch lên, trong lòng cười lạnh, Tô Hách Đồ Nhã à Tô Hách Đồ Nhã, ta không chỉ là dạy cho ngươi một bài học thật tốt về cưỡi ngựa, mà còn về quyền mưu nữa. Cách Tang vẫn giữ tư thế quỳ, nói: "Tiên tổ, xin hãy cho phép ta theo hầu bên cạnh ngài." Na Cách Na cũng nói: "Xin hãy cho phép ta cũng theo hầu bên cạnh ngài." Thiết Mộc Xích Tâm phất tay, bảo hai người đứng dậy, nói: "Bản tọa lần này xuất quan gặp các ngươi cũng là do cục diện bây giờ cho phép, hai người các ngươi trước tiên cứ tiếp tục ở lại bên cạnh Tô Hách Đồ Nhã bảo vệ nàng, Bắc Nguyên Đế quốc trước mắt vẫn không thể thiếu nàng." "Còn như bản tọa muốn tham ngộ chi pháp thành thánh, không cần hai người các ngươi theo hầu." Hai nữ nghe vậy trên mặt đều lộ ra một vẻ thần sắc thất vọng, nhao nhao nói một tiếng "vâng". Tô Hách Đồ Nhã ánh mắt gắt gao nhìn Hạng Trần đang cúi đầu tỏ vẻ vâng vâng dạ dạ ở phía sau Thiết Mộc Xích Tâm, truyền âm nói: "Mục Trần, ngươi thắng rồi, rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Tiên tổ đã chết, ta không tin đây là chân chính hắn!" Khóe miệng Hạng Trần nhếch lên: "Ngươi có tin hay không cũng vô dụng, người khác tin là được rồi, nói đi thì cũng nói lại ngươi làm sao biết không phải là thật, ngươi không cảm thấy ta quật khởi nhanh như vậy là không bình thường sao? Đương nhiên là bởi vì có Thiết Mộc Bệ hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4917168/chuong-7435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.